Thấy Tân Lãng cùng Trương Bình cùng nhau đi tới, Tô Thi Hàm có chút lo lắng nhìn Tần Lãng.
Trương Bình đi qua bên kia nhìn xe, Tần Lãng thừa cơ nắm chặt Tô Thi Hàm tay, trấn an nói: “Không có việc gì, anh vừa mới cùng chú Trương nói rõ, hơn nữa chuyện của các con anh cũng không muốn lừa gạt cha mẹ, chỉ là muốn cho họ một niềm vui bất ngờ mà thôi. Do đó chú Trương nói sẽ giúp chúng ta không nói chuyện này cho cha mẹ, hơn nữa..."
Tần Lãng dừng lại một chút, cúi đầu ở bên tai cô nói: "Chú Trương đối với em rất hài lòng, nói anh có thể. có được bạn gái tốt như em, chính là thiên đại phúc khí”
Lúc hắn nói chuyện, hơi thở ấm áp khẽ thổi lên vành tai của cô. Tô Thi Hàm thấy vậy, không khỏi đỏ mặt.
Bên kia Trương Bình khom lưng chơi đùa với bọn nhỏ.
“Các cháu ngoan! Ta là ông của các cháu đây”
“Tần Lãng! Huyên Huyên cùng cháu hồi nhỏ đúng là một dạng, hai cô công chúa nhỏ này cũng rất giống cháu. Con mắt thì giống mẹ, mắt to lại trong veo như giọt nước đúng là thật dễ thương”
“Có ba đứa cháu đáng yêu như vậy, đến lúc cha mẹ cháu gặp được, nhất định sẽ sướиɠ đến phát điên rồi!"
Tần Lãng nghe được hẳn nói như vậy, trong lòng cũng nghĩ đến chuyện cha mẹ phản ứng.
Nhìn thấy 3 đứa cháu đáng yêu như thế, cha mẹ hắn là sẽ cực kỳ vui vẻ nha?
Thật chờ mong khoảnh khắc bọn họ gặp nhau.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432127/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.