Bọn họ đặt bọn nhỏ lên xe đang muốn định rời đi, Huyên Huyên đột nhiên khóc lên. Đôi mắt rưng rưng như sắp khóc nhìn về phía Tần Lãng.
Tần Lãng đem huyên huyên ôm lên, nói: "Cứ đi trước đi, anh ôm Huyên Huyên”
“Được” Tô Thi Hàm cùng Lâm Tiêu đẩy xe trẻ em mang theo Khả Hinh cùng Vũ Đồng đi khu bảo dưỡng xe
Tần Lãng ôm Huyên Huyên cùng với Trương Bình đi đến khu vực nghỉ ngơi ở bên cạnh có ghế dài. 𝑇hử 𝒕hách 𝒕ìm 𝒕ra𝙣g gốc, géc gô ++ 𝑇𝑹uM𝑇𝑹𝗨 YE𝑵.𝘃𝙣 ++
Trương Bình nhớ tới nhiệm vụ của mình trên người, thế là sau khi ngồi xuống ghế lập tức hỏi: "Tân Lãng! Cháu vậy mà giấu giếm chú Trương không ít chuyện nha! Con đều đã lớn như vậy, chú Trương nếu không phải hôm nay trùng hợp gặp, chỉ sợ còn không biết điều này”
Tần Lãng Tiếu cười, nói: “Nửa năm nay chú Trương không phải là đi phương nam nghỉ mát sao cũng không có trở về Thượng Hải. Nếu là biết chú Trương quay lại, cháu nhất định sẽ mang mấy đứa nhỏ tới ra mắt chú.”
“Ừm! Cha mẹ cháu có biết không?" Trương Bình cha mẹ Tân Lãng không hề biết chuyện này, hắn chuẩn bị hỏi rõ nguyên nhân. Sinh con là chuyện lớn như vậy, mà Tân Lãng lại không nói cho cha mẹ biết.
Tân Lãng lắc đầu, nói: “Cháu chuẩn bị nghỉ hè mang bạn gái cùng với bọn nhỏ trở về, cho cha mẹ một cái bất ngờ nho nhỏ.
“Sinh con chuyện lớn như vậy, sao cháu không nói rước với bọn họ?”
"Chuyện này nói ra rất dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432126/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.