Edit: Mây
Thời Nhụy ôm một con búp bê ngồi trên cửa sổ lồi, lặng lẽ ngẩng đầu lên, nhìn ánh trăng đêm Trung Thu.
Con búp bê này là Diêu Thanh cố ý chuẩn bị cho cô, còn nhớ lần đầu tiên cô vào phòng này, con búp bê này đã được đặt trên đầu giường.
Khi đó, cô rất độc lập và luôn biết mục tiêu của mình là gì, cô không giống như các cô gái cùng trang lứa khác, thể hiện sự khao khát và tình yêu của tình đối với những thứ này, thậm chí cô còn không ôm lấy một lần. Mà trình Trì khi đó mà nói ngược lại hơi trẻ con một chút.
Mà bây giờ, anh lại nuông chiều cô như một đứa trẻ, và bản thân anh đã trở thành một người đàn ông trưởng thành và có trách nhiệm.
Cô nghe thấy anh đi lên tầng và vào phòng. Anh không đến phòng này và không có ý định nói chuyện với cô.
Lần này, anh thật sự tức giận.
Cuốn sách nói, “Dỗ dành nhiều hơn là được, nhưng làm thế nào để dỗ dành anh đây?”
Chán nản nhấc điện thoại lên, lật xem tin tức bát quái, cảm thấy nhàm chán, lại bỏ xuống, sau đó ngón tay trượt xuống, vô tình mở ra trò Vương Giả Vinh Quang.
Trước kia cô không biết chơi trò chơi, những thứ này đều là Trình Trì dạy cô, Thời Nhụy không có tế bào chơi game gì, tay chân chơi game lúc nào cũng luống cuống, không biết làm sao. Mà Trình Trì, đẳng cấp trò chơi của anh rất cao, cấp bậc đại thần, cô đặc biệt bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-chan-co-ay-that-am-ap/3504313/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.