11 giờ trong phòng bệnh viện, Lộ Lộ ngồi trên giường hậm hực cho cháo vào miệng, lại là cháo chân giò,Lộ Lộ sắp chết vời món cháo này luôn rùi. Trong khi đó Tiểu Hoa bế bé Sữa cứ đi đi lại lại trong phòng
* "Tiểu Hoa, mang đi đổ đi " cô không chịu được nói
* "Tiểu thư, cô cứ không chịu ăn thế thì lấy đâu ra sữa "
* " ngày nào cũng cháo chân giò, không ăn không ăn nữa đâu" cô để bát cháo lên kê giường
Tiểu Hoa bất lực nhìn cô,đúng lúc đó anh đỡ Trương Hàn đang say không biết đất trời và phòng nén lên ghế nhìn Tiểu Hoa nói
* "Mang thằng cha này về phòng nó đi "
* " Thiếu gia " Tiểu Hoa chau mày nhìn anh, có phải anh đang trả thù việc Tiểu Hoa đánh anh không có cần thù dai quá thế không
* "Nhanh lên " anh nói rồi đến bế sữa từ tay Tiểu Hoa đi đến ngồi trên giường của cô
Tiểu Hoa nhìn tên ôn thần mà muốn tránh mà tránh không được nằm trế ghế liền bất lực đi đến ôm lấy cơ thể của Trương Hàn, đỡ Trương Hàn về phòng của viện trưởng không hiểu sao lại uống nhiều như thế này nữa, lâu lẳm rồi Tiểu Hoa đã không con nhờ lần cuối ôm cơ thể này là khi nào nữa, Trương Hàn đã cao hơn nhiều cơ thể cũng cứng chắc ra dáng một người đàn ông trưởng thành 30 tuổi. Chả hiểu sao Tiểu Hoa lại nhờ về quá khứ
Quá Khứ
Tiểu Hoa 10 tuổi,Trương Hàn 15 tuổi
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/2101264/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.