Sau khi du bánh quy nhỏ(6 tuổi) ngủ, cô nhờ ra mình để điện thoại dười nhà lên đi xuống để lấy. Vừa cằm điện thoại trên bàn uống trà lên cô thấy Tiểu Hoa mặc bộ áo màu đen toàn thân toàn màu đừng ngoài cửa
* " Tiểu Hoa " cô hoảng hốt hét lên
Nghe giọng cô anh liền chạy xuống, Chu quản gia cũng dười nhà chạy lên thấy cô đang ôm lấy cơ thể Tiểu Hoa, anh liền chau mày đi đến bế cơ thể Tiểu Hoa đang bất tỉnh lên lầu nói
* " Gọi Trương Hàn "
Chu quản gia liền chạy đi, anh cũng bế Tiểu Hoa lên lầu vào một phòng trống cô liền chạy theo anh, anh đặt Tiểu Hoa xuống giường quay lại thấy khuôn mặt lo lắng của cô. Anh vòng tay ôm cô vào lòng vô về
* " Không sao đâu, đây chỉ là chuyện bình thường thôi " cô mở to mắt nhìn anh, thấy thái độ cô anh nòi thêm " Tiểu Hoa là sát thủ"
Lần này cô càng bất ngờ hơn,từ ngày cô đến đây ở cô luôn nghĩ Tiểu Hoa là người vô tư, hiền lành, rất thân thiện luôn ở bên cạnh cô giút đỡ cô rất nhiều, cô coi Tiểu Hoa như đừa em gái bé nhỏ của mình vậy mà Tiểu Hoa lại là một sát thủ giống cô ngày trước lên cô rất hiểu cảm giác vì một ai đó mà hi sinh mạng sống của mình luôn đồng hành vời thần chết . Rất nhanh sau đó Trương Hàn liền xuất hiện, anh liền kéo cô ra ngoài đợi
* " em muốn ở bên cạnh Tiểu Hoa " cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/2101263/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.