* " em muốn đi mua quần ào ở đâu "
* " tôi đủ rồi "
* "Tôi muốn mua thêm, còn nữa son phấn, giầy dép nữa tôi sẽ kê thêm cho em một bàn trang điểm "
* "Không cần , thực sự không cần mà "
* "Quyết định vậy đi, Chu quản gia ông nói người ta kê thêm một bàn trang điểm nữa vào phòng tôi "
* " vâng thưa thiếu gia"
Dùng bữa xong anh kéo cô lên xe đi thẳng đến trung tâm mua sắm, anh chọn hết bộ này đến bộ khác chưa đầy 3 tiếng mà cô đã có thêm mười mấy bộ váy mười mấy đôi giầy còn bao nhiêu là mĩ phẩm mấy người đi sau cô và anh thực sự không còn tay nào để cằm, đến anh cũng phải cằm 5,6 túi đồ của cô mời buôn tha cho cô. Sau đó, mấy người đó mang đồ về Hàn gia còn cô và anh dùng bữa trưa tại một nhà Pháp nổi tiếng tại trung tâm mua săm, trên bàn ăn anh hỏi cô
* " Bảo bối em muốn đi đâu chơi nữa không? "
* "Tôi không có " cô suy nghĩ nhìn anh
* " vậy chúng ta ra biển chơi em thấy sao "
* "Oa được tôi chưa bao giờ được ra biển cả"
* "Không phải chứ " anh nghi ngờ nhìn cô
* " thật ra là có nhưng toàn nhìn từ xa thui, tôi chưa bao giờ đi trên cát cả " cô ái ngại nhìn anh, giọng còn có một chút buồn
* " vậy có gì khó đâu "
Anh tươi cười nhìn cô. Sau bữa cơm trưa anh phóng xe đi thẳng phía biển còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/144687/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.