Một ngày ở Hàn gia trôi thật yên bình mặc dù biệt thự Hàn gia rất to nhưng cũng chỉ có 8 ngườ làm mà hình như mọi người đều rất vui vẻ nói cười khi sống ở Hàn gia khác hẳn vời suy nghĩ của cô, tại sao mọi người lại có thể tươi cười trong khi ông chủ của họ là người có máu mặt trong xã hội đen chứ khác vời Mạc gia mọi người làm hầu như không ai quan tâm ai họ luôn trong lòng nghĩ một kiểu làm một kiểu khiến cô vô cùng chán ghét còn ở Hàn mời một ngày cô đã cảm quen thuộc thoải mãi. Sau khi dùng bữa tối cô có nói chuyện cùng mấy người giút việc họ luôn miệng nói ông chủ mình tuy hơi nòng tính nhưng thật ra rất tốt đối dãi họ không tồi xem ra anh thực sự lấy lòng được mấy bà cô này, còn nói cho cô nghe sở thích của anh, anh không thích trà olong cũng không thích đọc tiểu thuyết nhưng không hiểu sao anh luôn mua một hộp trà olong để trong nhà chỉ cần có tiểu thuyết ai nói hay anh đều mua về không những thế anh rất thích trứng bị dị ưng vời lạc......v.......v. Đến 10 giờ anh vẫn chưa về nhà Chu quản gia nhìn cô ngồi trên bàn ăn tán chuyện mọi người ái ngại mở lời
* " tiểu thư cũng muộn rùi tiểu thư lên phòng nghỉ ngơi đi, chắc thiếu gia đêm nay không về"
* "Trời đã muộn vậy sao cháu vô ý quá mọi người cũng đi nghỉ sờm đi ạ thật vất vả cho mọi người qua "
Mọi người nhìn cô tươi cười đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/144685/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.