Mùng tám tháng chạp, cả kinh thành ngập trong bầukhông khí náo nhiệt. Bách tính bình dân đã tiến vào chuẩn bị chào đón giaothừa, bắt đầu là uống cháo mùng tám tháng chạp*, sau đó là quét dọn nhà cửa,xin hương, cúng ông táo, phong ấn, viết câu đối xuân, làm đồ tết, cho đến đêmba mươi.
(*cháomồng 8 tháng chạp: Dùng nếp, đậu, và các loại quả khô như táo, hạt dẻ, hạtsen...nấu thành. Bắt nguồn từ Phật giáo, tương truyền Thích Ca Mâu Ni đắc Đạovào ngày này, nên chùa chiền nấu cháo cúng Phật, về sau trong dân gian lưutruyền mãi thành tục lệ)
Khắp đường phố, mọi người lấy ra hoa quả khô của nhàmình, vừa làm việc vừa tán chuyện tạp nham.
Một vị thiếu phụ xoa xoa tay, nhìn mặt trời, mở miệngnói: "Thím Lý, mồng tám tháng chạp năm ngoái có tuyết rơi, sao năm nay lạikhông rơi nhỉ."
"Tới muộn, có lẽ buổi tối sẽ rơi." Thím Lýlấy tay giữ mũ trên đầu nói, "Aizzz, ngày mốt là tang lễ của Vân Thườngcông chúa, đứa nhỏ đáng thương, sao lại bị bệnh chết."
Thiếu phụ cũng tiếc hận: "Vân Thường công chúa cómắt bị tật, bệnh còn chưa chữa khỏi đã rời đi, thật đúng là đáng tiếc. Nghe tamca ta nói, Vân Thường công chúa đối xử với mọi người vô cùng tốt, một chút dángvẻ kiêu ngạo của công chúa cũng không có."
"Ừ, Tam ca nhà thím bao lâu rồi chưa về?"
"Sắp rồi, Lẫm Vương Phủ làm tang sự, ắt phải bậnrộn."
Lúc này, một chiếc xe ngựa màu đỏ trên đỉnh chạm trổhoa văn từ từ chạy đến. Thiếu phụ thu hoa quả khô cầm trong tay về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944166/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.