Lăng Dạ Tầm đi tới bên cạnh Đường Thải Nhi, theo tầmmắt của nàng nhìn về phía hai mộ đá cách đó không xa. Bài vị thẳng đứng, mặttrên không có khắc chữ. Lăng Dạ Tầm mím môi, ôm lấy Đường Thải Nhi đã cứng đơ,đi về phía hai bia mộ.
Ngồi xuống tra xét, bùn đất đã khô ráo, còn có rấtnhiều cỏ dại mọc cao lên, có thể thấy được hai mộ phần này không phải là mộmới.
Đường Thải Nhi cười cười, nói: "Cha mẹ thật là,lại chôn ai ở đây vậy. Ta đi tìm bọn họ hỏi một chút." Dứt lời, cước bộ cóchút không ổn định chạy vào phòng, "Cha mẹ! Hai người ở đâu? !"
Vào rồi lại ra, rồi lại vào.
Lăng Dạ Tầm đứng ở bên mộ phần, nhìn nàng mạnh mẽ treolên khuôn mặt tươi cười tìm người khắp nơi. Khi thấy nàng đi ra từ gian phòngcuối cùng, trên mặt đã không còn vẻ tươi cười nữa, siết thật chặt bức thư đãngả màu vàng trong tay.
"Bọn họ. . . . . ." Đôi môi Đường Thải Nhirun rẩy, ánh mắt vô thần nhìn Lăng Dạ Tầm đứng bên cạnh hai mộ phần khô kia.
Cước bộ nặng nề, từng bước, từng bước.
"Con gái ta, Đường Thị Thải Nhi. Lúc con nhìnthấy phong thư này thì bên cạnh nhất định đã có người đứng lại cho con phó tháccả đời rồi."
“Phụp phụp” Đường Thải Nhi quỳ gối bên mộ phần, đưatay, duỗi về phía cây cỏ trên mộ phần kia.
Ánh mắt Lăng Dạ Tầm âm trầm, nửa ngồi ở bên ngườiĐường Thải Nhi, cầm tay của nàng, lại bị nàng hung hăng hất ra.
Trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944154/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.