Đường Thải Nhi vẫn che chăn như cũ, nhìn Lăng Dạ Tầmkhông có ý rời đi, bốn mắt nhìn nhau, trong nháy mắt "Khụ, ta muốn đi nhàxí." Đường Thải Nhi nhấc chăn lên, có chút ngượng ngùng không dám lộ ranửa phần thân thể.
Trong mắt Lăng Dạ Tầm hàm chứa ý cười, đứng dậy:"Ta đi chuẩn bị chút đồ ăn cho ngươi, Ngươi hãy rửa mặt chải đầu trướcđi."
"Ừ." Đường Thải Nhi lộ ra một cánh tay tuyếttrắng, hướng về phía Lăng Dạ Tầm phất tay.
Đợi sau khi Lăng Dạ Tầm rời khỏi, Đường Thải Nhi chịuđựng cơn đau phía dưới, bằng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo vào. Ghé đầu tớitrước gương, nhìn gương mặt mình vẫn còn chút hồng hồng. Sờ sờ hông mình, pháthiện ngọc bội không thấy đâu. Nàng vội vàng tìm kiếm khắp nơi, nhưng cuối cùngvẫn không tìm được.
"Ngươi bị thương, bị lúc nào?"
Sau lưng chợt có tiếng Lăng Dạ Tầm, Đường Thải Nhiquay đầu nhìn lại, phu quân của mình đã bưng điểm tâm đi vào.
Đường Thải Nhi ngồi vào bàn, nhìn bát cháo và ít dưacải trên bàn, trong lòng vui vẻ kêu: "A, không lẽ là phu quân làmsao?"
"Không phải." Lăng Dạ Tầm lạnh lùng trả lời,lại tiếp tục vấn đề vừa nãy, "Thương thế của ngươi, chuyện gì đã xảyra?"
Đường Thải Nhi cắn bánh bao, giương mắt nhìn hai mắtLăng Dạ Tầm.
Cuối cùng, nàng không thể mở miệng nói là do lúc ấycứu ngươi nên bị đâm trúng, Ế, nói vậy hắn đã xem qua thân thể của nàng, cònxem rất cẩn thận.
"Điều trị cho tốt, đừng để lại sẹo." Lăng DạTầm tiếp tục nói.
Đường Thải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944153/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.