Ngày hôm sau, thời điểm Đường Thải Nhi bị đánh thức,sắc trời vẫn còn u u tối tối. Từ trước đến nay, lúc nàng ngủ sớm dậy trễ sẽnóng nảy muốn đánh người. Nhưng vừa trừng mắt trách mắng, ngồi dậy, nhìn thấytrước mặt là hai tiểu nha đầu nhu nhu nhược nhược liền mất đi dũng khí. Dụi dụicon mắt, ngáp một cái, hướng hai người đã quấy rầy giấc mộng đẹp của nàng hỏi:"Trời còn chưa sáng, các ngươi làm gì vậy?"
Thủy nhi cúi cúi người nói: "Nương nương, nửacanh giờ sau Vương gia sẽ thức dậy thay quần áo. Nương nương phải y phục chỉnhtề, rồi đến hầu hạ Vương gia."
Khóe miệng Đường Thải Nhi giật giật: "Cái gì? Sớmnhư vậy. . . . . ."
Chiêu Nhi đứng một bên đã thấm ướt mặt khăn đưa tới:"Trước kia những thứ này đều là chúng nha hoàn làm, nhưng bây giờ nươngnương đã đến đây, thì việc chăm sóc, hầu hạ Vương gia đương nhiên là nươngnương phải tự làm."
Đường Thải Nhi nhận lấy khăn lau qua loa hai cái:"Hầu hạ đúng không, bữa sáng." Chỉ có điều phi tử hóa ra chính làthiếp thân nha hoàn. Đường Thải Nhi nhảy xuống giường, bắt đầu mặc quần áo,nhưng nhìn lại, mặc bộ quần áo vũ cơ hôm qua có vẻ không thích hợp lắm.
"Nương nương, Thủy Nhi hầu người thay quầnáo." Thủy nhi đem quần áo vừa mới mang đến bưng trên tay, cúi đầu nói vớiĐường Thải Nhi.
Đường Thải Nhi nhìn nhìn cái váy, chất vải rất tốt,hồng nhạt mềm mại, nữ tính vô cùng.
"Làm phiền rồi." Đường Thải Nhi cười haitiếng, tùy hai người Thủy, Chiêu thay quần áo cho mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944141/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.