Lăng Dạ Tầm nhìn thân thể Đường Thải Nhi hơi cúixuống, trong mắt lóe lên một tia khác thường, khóe miệng lạnh lùng nở nụ cười,"Tịch Thanh, chẳng lẽ chính là Thiếu bảo chủ ở Lương thành, Tịch Gia bảosao?" Vừa nói, đã ngồi xuống ghế.
Tịch Thanh nhìn khuôn mặt tuấn dật của Lăng Dạ Tầm,không thể nào tin nổi đây chính là Bạch Si Dạ vẫn quen biết. Mặc dù hai ngườicó khuôn mặt giống nhau, nhưng tính cách thật sự khác nhau quá xa. Trong đầusuy nghĩ kĩ, mắt cũng không dám lộ ra một tia dò xét, hắn cẩn thận thu lại thầnsắc, mở miệng nói: "Chính là tại hạ, hôm nay nhìn thấy Vương gia, là vinhhạnh của tại hạ."
Trên mặt Lam Anh nở nụ cười điềm đạm, nụ cười này làmcho người ta không thể dò xem rốt cuộc hắn đang suy nghĩ gì. Cho dù Đường ThảiNhi đứng đối diện với hắn, cũng không thể nhìn ra.
Rất hiển nhiên, hôm nay Lăng Dạ Tầm đến đây, Lam Anhđã sớm biết. Nhưng hắn lại kéo mình chưa hề chuẩn bị đến đây, đột ngột gặp mặtnhư thế, khiến nàng căn bản không cách nào điều chỉnh tâm tình của mình, hơnnữa. . . . . . Đối mặt với ánh mắt xa lạ của Lăng Dạ Tầm.
Mọi người an vị ngồi vào bàn, không khí có chút áp lựcvà kỳ lạ.
Nha hoàn rót rượu cho mọi người, Lăng Dạ Tầm nâng lyrượu lên, để sát vào chóp mũi, mỉm cười nói, "Rượu ngon của Thanhchâu."
"Không biết Vương gia có vừa ý hay không?"
Thanh y nam tử ngồi bên cạnh Lăng Dạ Tầm lập tức cườinhạt, "Đây là rượu Vương gia thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944133/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.