Kinh thành, Lẫm vương phủ.
Bên trong phòng ngủ lớn, mười mấy nha đầu bận ra bậnvào. Nước nóng, khăn, tập y (áo lót mặc bên trong),trà nóng và chén thuốc từng tốp từng tốp bưng vào bưngra. Lâm Mục đứng ở cửa phòng, nhắm hai mắt dặn dò kẻ dưới.
Mùi hương đặc biệt bay tới, Lâm Mục mở mắt nhìn ngườiđến, cung kính khom người, "Vân Thường công chúa."
Nữ tử được gọi là Vân Thường công chúa mặc một thâncẩm y hoa lệ, rườm rà. Lụa mỏng như nước làm nổi thân thể kiêu kỳ, làn da trắngnoãn như trứng gà bóc, tóc dài mềm mại búi thành búi lỏng. Trâm cài bằng ngọctrĩu xuống, làm tôn lên khuôn mặt tuyệt mỹ kia. Váy dài phất pha phất phới,hương thơm thấm vào lòng người. Đôi mắt như nước nhìn phía trước lại không cótiêu cự, bên cạnh, nha hoàn mặc lục y cẩn thận đỡ nàng, chỉ sợ có gì sơ xuất.
Người này là Ngũ công chúa Lăng Tiêu Doanh, cùng mộtmẹ sinh ra với Lẫm vương gia.
"Đứng dậy đi, Lâm đại ca." Lăng Tiêu Doanhhướng về phía giọng nói, cười hòa nhã. Vươn tay, vừa vặn chạm phải ống tay áoLâm Mục.
Lâm Mục có chút xấu hổ trả lời: "Công chúa, tạihạ tên Lâm Mục, còn gọi là Lâm tổng quản."
Lăng Tiêu doanh cười nhạt, đổi đề tài, "Hắn chưatỉnh sao, các ngươi tìm thấy Vương huynh ở đâu vậy?"
"Ở Hồn thành."
"Mặckệ thế nào, trở về thì tốt, làm phiền ngươi rồi." Lăng Tiêu Doanh cườiđiềm đạm. Đôi mắt động lòng người nhưng không có thần sắc thật sự làm người tamuốn thở dài. Lâm Mục nhìn khuôn mặt nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944129/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.