Hôm sau, Đường Thải Nhi hái vài quả dại, lại gói gànướng còn dư của tối hôm qua bằng giấy dầu, kéo Dạ Ngu Ngốc chuẩn bị lên đường.
Điên tiên nhân nhảy tới trước mặt hai người chắn đườngđi lại, lo lắng khuyên nhủ: "Nha đầu, ngươi thật sự buông tay mặc kệ sao?!"
Đường Thải Nhi vung ống tay áo lên, ngữ khí dứt khoát,"Mặc kệ, vốn không liên quan đến ta, còn khiến ta thiếu chút nữa bị chếtcháy, ta cứ mặc kệ đấy!"
Dạ Ngu Ngốc đêm mở miệng, bắt được ống tay áo củaĐường Thải Nhi, "Nương tử, mặc kệ Vân Nhi tỷ sao?"
Đường Thải Nhi nghe vậy dừng lại một chút, vẻ mặt dodự.
Điên tiên nhân thấy thế cười hì hì nói: "Theo tađược biết, nha đầu ngươi đã đồng ý với Liễu Chiêu Vân sẽ cứu Liễu Sanhnhư?"
"A! ! !" Đường Thải Nhi tuyệt vọng hét to,ngồi xuống bên cạnh bàn đá, "Vậy lão nói phải làm sao bây giờ? !"
Điên tiên nhân thấy Đường Thải Nhi đã thỏa hiệp, haimắt nhìn chằm chằm vào mình, không khỏi cười ha ha, "Ẩn vào Liễu phủ, giảicổ độc cho Liễu Sanh."
"Lão có biện pháp để hắn phối hợp sao?"Đường Thải Nhi nhíu mày hỏi, giải cổ này không phải chỉ tìm được nơi ở của cổlà có thể dễ dàng giải được, mà còn cần lập tức nuôi kí chủ của cổ, hai bên đềukhông thể hơn kém nhau, nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Điên tiên nhân vuốt vuốt chòm râu, cũng có chút nhứcđầu, ". . . . . . Cứ lén đem Kim Chung cổ đến đây đã."
Đường Thải Nhi trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944112/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.