Bên trong Liễu phủ.
Liễu Sanh ngồi trong phòng tối, thân thể xiêu vẹo, nằmtrên bàn đá, cặp mắt vô thần.
“Rầm” Một tiếng, một ống tay áo đánh rớt cây nến trênbàn đá, cả căn phòng tối đi vài phần, khiến cho cặp mắt vô thần của Liễu Sanhthu hồi chút thần sắc.
Hắn không nhanh không chậm ngẩng đầu lên, đứng dậy,nhìn bộ mặt tức giận của Trương Hằng, lại đưa mắt nhìn cây nến vô tội, khóemiệng không khỏi cong lên, lạnh lùng nở nụ cười, "Trương công tử đang tứcgiận."
Trương Hằng nắm chặt quả đấm, "Liễu Sanh, ngươilại muốn giở trò gì! Nếu đã có bản lĩnh làm Đường Thải Nhi hôn mê, tại saokhông trực tiếp giết nàng đi!"
Khóe miệng Liễu Sanh nở nụ cười nhàn nhạt, giơ tay cầmấm trà lên, tự rót cho mình một chén trà lạnh, lẳng lặng uống, làm cho người tahoàn toàn không đoán ra suy nghĩ trong lòng hắn.
Trương Hằng đã hơi tỉnh táo, ngồi xuống một bên,"Thế nào? Ngươi không muốn giết nàng? Ngươi hy vọng nàng có biện pháp chữabệnh của ngươi sao?"
Bàn tay đang cầm chén trà của Liễu Sanh đột nhiên cứngngắc, cặp mắt mang theo một tia sắc bén nhìn Trương Hằng, "Trương công tửsuy nghĩ quá nhiều rồi."
"Là ngươi làm quá nhiều chứ!" Trương Hằngkhông chờ hắn nói xong, lại tức giận, túm tóc Liễu Sanh, quay khuôn mặt kia vềphía mình, "Ngươi đã nói ngươi sẽ giải quyết nàng, nhưng hôm nay, ngườikhông những không giải quyết được, còn để hai bọn họ chạy thoát, ngươi cứ chờchết đi!"
"Trương công tử cần gì phải sốt ruột như vậy, bọnhọ sẽ trở lại." Hai tay Liễu Sanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944110/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.