Về phần nước mưa, Hứa Dương sáng sớm đã kiểm tra kỹ càng qua, bên trong không có loại sợi tơ quỷ dị kia, ngay cả khi đem cho con rắn nhỏ dùng làm thức ăn cho Hải Yến uống, cũng chưa thấy dị thường, hẳn là có thể uống.
Hứa Dương đang tiếp tục lẩm nhẩm suy tính những khốn cảnh trêи từng đầu ngón tay chợt… Ủa? Điều thứ mấy rồi nhể? Thôi được rồi, dù sao thì có rất nhiều phiền phức là được rồi.
Chẳng hạn như là mình phải duy trì thi triển trạng thái thuật Ẩn Nấp từ đầu tới cuối, nếu không khí tức rất có thể bị yêu thú ở gần phát hiện ra.
Loại linh thuật này mặc dù tiêu hao đối với linh lực cũng không nhiều, nhưng cả ngày nếu cứ không ngừng thi triển ra, thì áp lực dự trữ linh lực đối với mình cũng không tính là nhỏ.
Nói cách khác ít nhất cũng phải thường thường tìm lấy một con yêu thú để hút một chút, nếu không nhất định sẽ tán gia bại sản.
Cần phải tìm yêu thú lạc đàn, đẳng cấp cũng không thể quá cao, đây tuyệt đối là việc chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu…
Còn về việc đề phòng các loại cỏ dại, côn trùng độc, cũng may có một “Từ điển sống” tên là Hải Yến này, chỉ cần cẩn thận một chút, vẫn có thể dễ dàng đối phó được.
Sau nhiều lần cân nhắc, Hứa Dương đã có một kế hoạch chung cho sự sống còn của mình trong tháng tới.
Vì nước sông sẽ dẫn tới sự cuồng bạo của yêu thú, vậy thì phải tận lực tránh xa bờ sông, còn cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-dung-tay/1475228/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.