Lời này vừa nói ra, đừng nói Cổ Lang kinh hãi, Hạ Lệnh Mị đều sợ ngây người. Trong nháy mắt, cả căn phòng im ắng lạ thường.
Đầu ngón tay của Cổ Lang run run chỉ Uông Vân Phong, lại chuyển tới trênngười Hạ Lệnh Mị, không thể tin mà cà lăm: "Ngươi, các người..." Nếuthật là vợ chồng, Hạ Lệnh Mị ngươi lại chải búi tóc thiếu nữ? Nếu là vợchồng, Uông đại nhân ngươi sao có thể dung túng cho phu nhân của mình ởngoại tùy ý hành tẩu, còn ở người ở bên ngoài phủ đệ?
"Uông đại nhân, " Hạ Lệnh Mị nghiến răng nghiến lợi, "Đội nón xanh mùi vị như thế nào?”
Ngược lại Cổ Lang hít một hơi, lại trừng mắt về phía Uông Vân Phong, quétmắt nhìn đối phương từ trên xuống dưới qua lại mấy lần, cuối cùng tầmmắt đã rơi vào trên bảo thạch nạm vàng của quan trên ở đối phương. Cảnhsắc tươi đẹp đầu hạ từ cửa sổ chạm khắc chiếu vào, bảo thạch phát ra ánh sáng chói, lúc màu đỏ lúc là màu xanh.
Nếu như Uông đại nhân thật sự đội nón xanh, như vậy Cổ Lang hắn có phải là...
Lúc này, chẳng những Cổ Lang hít khí lạnh, còn đổ mồ hôi lạnh. Hạ Lệnh Mịngươi là tai họa, hồng nhan họa thủy, sấm đánh không chết Yêu Tinh.
Uông đại nhân thấy phản ứng của Cổ Lang rất hài lòng. Hắn muốn chính là hiệu quả như vậy, bất luận là người đàn ông nào cũng không cho phép muốnnương tử của hắn. Hạ Lệnh Mị là Uông Vân Phong, điều này không cần nghingờ.
Hắn rất có độ lượng vỗ mu bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-muon-an-thit/3049301/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.