Giờ sửu canh ba, mây đen đã che kín vầng trăng không còn kẽ hở.
Trên đường phố yên tĩnh, cũng chẳng còn. Bóng tối sâu thẳm như hình với bóng lan tới nơi xa hơn, bí hiểm khiến lòng người thêm nặng nề.
Uông Vân Phong cảm thấy lồng ngực bị đè ép vô cùng khó chịu, hắn không còn sức lực, ho khan hai tiếng.
Quyển Thư giật chén rượi trong tay hắn: "Lão gia, nên về thôi."
Bạch Nghiên đứng trước cửa khách điếm, khoanh hai tay với nhau, cười nhạo: "Đừng về, trực tiếp thuê một gian phòng ở trong này, ôm mỹ nhân ởtrong mộng nghỉ tạm là được rồi."
Uông Vân Phong hoảng hốt, lạinghĩ tới dáng vẻ của Hạ Lệnh Mị khi ở trong ngực mình, không biết trênmặt mình, trắng nhiều hơn hay là hồng nhiều hơn nữa.
Quyển Thư đứng ở bên cạnh, ưỡn ẹo hai lần: "Nếu lão gia không thích mỹ nữ, ôm Quyển Thư cũng được."
Bạch Nghiên bóp chặt bầu rượu ở trong tay, lôi cổ Quyển Thư, nói với ám vệ: "Đưa lão gia về phủ."
Uông Vân Phong nấc hai cái, toàn mùi rượu, mơ mơ màng màng, mở mắt, nhìn cầu thang ở nơi xa, nửa ngày mới nói: "Vài người theo ta về là được,những người còn lại, ở đây bảo vệ phu nhân."
Hai mắt Quyển Thư phóng lửa: "Ta sẽ đưa lão gia về phủ, Bạch Nghiên, ngươi ở đây bảo vệ phu nhân, á!"
Bạch Nghiên đánh một quyền vào đầu Quyển Thư, nói nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi có muốn bảo vệ lão gia luôn ở trên giường không?"
Quyển Thư cười nói: "Ý kiến này cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-muon-an-thit/3049295/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.