Nhưng vừa trải qua sinh tử kiếp, cũng không phải nói vừa nằm xuống là có thể ngủ. 
”Ta vừa rồi đã cho là ta sẽ chết”. 
Ru rú ở trong lòng Gia Cát Mộ Quy, Hạ Noãn Ngôn thì thào nói. 
“Ta đã cho là ta sẽ bị nàng hù chết đó”. 
Nhớ tới chuyện trước, Gia Cát Mộ Quy lại nắm thật chặt cánh tay, ôm chặt người trong lòng. 
”Nếu chúng ta...... Kiếp sau chàng tìm đến ta được không?” 
“Được, ta tới tìm nàng, nhất định sẽ tìm được nàng”. Gia Cát Mộ Quy hôn nhẹ trán nàng. 
“Ta xem chưa chắc đâu”. 
Bạch công tử đang buồn bực hắt nước lạnh cho Gia Cát Mộ Quy, “Hắn đờinày tính cách cứ như vậy đã không làm cho người ta thích rồi, nói khôngchừng kiếp sau vẫn giống nhau, ta xem ngươi hay là muốn tự mình đi tìmhắn”. 
“Ừ…. Cũng đúng, vẫn là ta tìm chàng đi.” 
Hạ Noãn Ngôn cảm thấy Bạch công tử nói rất có lý, gật đầu đồng ý. 
“Ngôn Nhi?’ 
Gia Cát Mộ Quy mỉm cười kêu tên của nàng, âm thanh thực dịu dàng thực dịu dàng, cười đến thực mê hoặc thực mê hoặc. 
“……. Dạ?” 
Vẫn quen nghe hắn gọi nàng Noãn Ngôn, hiện tại đột nhiên kêu càng thânmật hơn, hơn nữa ngay lúc này bộ mặt yêu nghiệt hé ra nụ cười quá mức mê hoặc…. 
Hạ Noãn Ngôn có phần choáng váng. 
”Vừa rồi Bạch công tử nói, tính cách của ta đời này sẽ không khiến người ta ưa thích” 
“Ừ”. 
Vẫn mơ mơ hồ hồ, không mảy mảy cảm thấy nguy hiểm tới gần. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035080/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.