“......”
Tiểu Vũ vuốt vuốt tóc, càng mơ hồ, “Có thể là ngươi muốn trao thân cho ta nhưng lại bị ta từ chối“.
“...... Ngươi lặp lại lần nữa coi!”
”Ơ? Ta nói ra rồi hả?”
Tiểu Vũ ân hận nói ra, còn thật sự xin lỗi, “Thực xin lỗi, ta không muốn nói ra làm ngươi mất mặt đâu.”
“...... Bổn vương muốn trao thân cho ngươi khi nào chứ!“.
”Chẳng lẽ ngươi muốn đòi tiền? Ta không có tiền đâu!”
“......”
Trữ vương tức giận đến mức đầu muốn nổ tung, bỏ qua không cùng nàngtranh cãi nữa, mặt tối sầm điểm huyệt của nàng, khiêng người bước đi.
Nhưng là còn chưa có ra khỏi cửa, chợt nghe ngoài sân có người bẩm báo,“Vương gia, hoàng thượng phái người đưa tới một phong thơ.”
Gân xanh hai bên trán nổi lên, Trữ vương có linh cảm không tốt.
Đem người khiêng trên vai quăng lên trên giường, bước đi ra ngoài, chộp lấy phong thơ trong tay người đầy tớ.
nói là phong thơ, mở ra, trên giấy lại chỉ vỏn vẹn có một câu, hai chữ ——
Hẹn gặp lại.
Gia, Cát, Mộ, Quy!
Biết mình lại bị bố trí, trong lòng Trữ vương gầm thét.
Đem thư giấy gấp lại, hắn nổi cáu xoay người trở về tìm cái người kia hại hắn không thể rời khỏi kinh thành đúng lúc.
hắn hôm nay nhất định phải làm cho nàng hiểu được rốt cuộc là ai trao thân cho ai!
Trữ vương phủ lập tức liền bắt đầu một màn gió gió tanh mưa máu, không khí trong hoàng cung lại vô cùng êm ả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034907/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.