Nàng nghi ngờ khoảng cách nàng hoàn toàn hóa sói không xa nữa rồi......
Phía sau là tiếng nước, lại có rất nhiều hình ảnh nhỏ không trong sáng xuất hiện.
Duy nhất làm cho nàng cảm thấy có vẻ vui mừng là, những hình ảnh này đều không cần ném đá.....
Bằng không nàng liền thật sự muốn trực tiếp đánh cho chính mìn bất tỉnh.
Càng mạnh mẽ ép chính mình không cần nhìn lung tung, trong lòng càng dễdàng nghĩ loạn, Hạ Noãn Ngôn đơn giản trực tiếp quay đầu, thoải máiliếc mắt xem một cái.
...... Kết quả nàng vừa đối mặt với khuôn mặt tươi cười của Gia Cát Mộ Quy.
”Có lời muốn nói sao?”
Tuy rằng mặt vẫn là có chút đỏ, giọng hắn lại rất ấm áp, thái độ thực tự nhiên hỏi nàng.
“......”
Có!
Ngươi tắm rửa sao cần phải xoay đầu lại tắm!
Sẽ không có thể cho người ta một cơ hội nhìn lén sao!
Còn có, ai nói trời tối thấy không rõ!
Nàng xem rõ rồi!
Cơ bắp thực rắn chắc thực đẹp!
Nhiều câu như thế, không một câu có thể nói ra được.........
Hạ Noãn Ngôn điềm tĩnh nhìn hắn, “Ta muốn nhắc nhở chàng cẩn thận kẻo cảm lạnh“.
”Không đâu“. Gia Cát Mộ Quy lại mỉm cười.
“...... Vậy thì tốt“.
Nàng cố tỏ ra tự nhiên quay đầu đi.
Quả nhiên sau đó lại cười một tiếng nữa, lực sát thương quá lớn......
Lại một lát sau, nàng không chịu được giáo huấn lần trước, quay đầu lại nhìn một cái.
..... Kết quả nàng lại cùng Gia Cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034766/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.