Đột nhiên, một bóng người từ trên nóc nhà nhảy xuống, vững vàng đứng trước mặt Long Trác Việt. Trong màn đêm yên tĩnh vang lên tiếng thở phào nhẹ nhõm của Thiên Minh.
“Vương gia, cuối cùng thuộc hạ cũng tìm được người rồi!”
Gương mặt lạnh lùng nhìn Long Trác Việt, không kìm được hiện lên tia ấm áp. Ai có thể nghĩ tới Vương gia thông minh tuyệt đỉnh lại là người mù đường chứ?
Long Trác Việt ngẩng đầu nhìn Thiên Minh, đôi mắt đạm mạc không chút kích động, thản nhiên lên tiếng nói: “Thiên Minh, vì sao hiệu suất làm việc của ngươi hôm nay lại thấp như vậy? Bổn vương đợi ngươi đến nỗi cả người sắp đóng băng rồi đây này!”
Hai hàng mi Thiên Minh khẽ run rẩy, thầm nghĩ: Vương gia, người không thể vô sỉ đến độ đem hết trách nhiệm đổ lên đầu thuộc hạ như vậy a, chính người phạt thuộc hạ ở trong phòng đóng cửa suy nghĩ, thuộc hạ vì tìm người mà đã lật tung cả kinh thành này lên rồi!
“Thuộc hạ thất trách, xin Vương gia thứ tội!” Thiên Minh ôm quyền, cúi người, không câu oán thán nhận lỗi.
Long Trác Việt đưa mắt liếc hắn một cái rồi chậm rãi đứng dậy.
“Trở về tiếp tục đóng cửa suy nghĩ, không đủ ba ngày thì không được ra ngoài!”
“Vương gia, thứ cho thuộc hạ không thể tuân lệnh!” Thiên Minh không cần suy nghĩ đã lên tiếng phản đối.
“Hử?” Long Trác Việt đột ngột dừng lại, xoay người nhíu mày nheo mắt nhìn Thiên Minh, khí thế uy nghiêm đến độ khiến người khác không dám nhìn thẳng vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-bi-nguoi-bat-nat/3149374/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.