Trời dần ngả về chiều, ráng chiều nhuộm đỏ một góc trời, ánh mặt trời xuyên qua những đám mây hình thành một vòng xoáy như đóa hoa tulip tuyệt đẹp.
Nhan Song Song vẻ mặt đầy lo lắng xuất hiện ở Tụ Hiền lâu, không kìm được tiếng thở dốc.
“Chưởng quầy, Hiền vương phi có ở đây không?”
Vương chưởng quầy đang kiểm tra sổ sách, nghe tiếng người liền ngẩng đầu lên nhìn Nhan Song Song, hỏi: “Ngươi là?”
“Ta là nha hoàn của Hiền vương phi, mau nói cho ta biết Vương phi ở chỗ nào, ta có việc gấp!”
“Người đang ở phía sau nghỉ ngơi!”
Chưởng quầy vừa mới dứt lời, Nhan Song Song giống như một cơn gió, xoát một cái chạy thẳng vào bên trong mất tăm mất tích.
Vương chưởng quầy há hốc miệng mồm, tự nói thầm: “Thật đúng không phải người thường a!”
“Vương phi… Vương phi, Vương gia có đến đây không ạ?” Nhan Song Song vừa thấy Nhan Noãn Noãn ngồi dựa trên ghế, hoang mang cùng khẩn trương, cả kinh kêu lên.
“Vương gia tới đây làm gì?” Nhan Noãn Noãn nghi hoặc nhìn Nhan Song Song chạy xộc vào hỏi.
Nhan Song Song vừa thấy biểu tình nghi hoặc của nàng liền biết Long Trác Việt không có đến đây, trong lòng không khỏi thêm rối loạn.
“Vương phi, không thấy Vương gia đâu hết!”
Nhan Noãn Noãn vừa nghe không thấy Long Trác Việt đâu lập tức đứng thẳng dậy, đồng tử thanh mĩ khẽ co rút: “Sao lại vậy? Vương gia không phải là ở trong Vương phủ sao? Làm sao lại không thấy được?”
“Nô tỳ cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-bi-nguoi-bat-nat/3149372/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.