Khoảng một khắc sau, Long Trác Việt bày ra bộ dáng hào hoa phong nhã, gương mặt tuấn mỹ vô cùng yêu nghiệt. Nếu nói Nhan Noãn Noãn lớn lên khuynh thành thì Long Trác Việt kia chính là nam nhân khuynh quốc.
Ngũ quan như tạc, nhìn ở góc độ nào cũng được coi là mỹ nam, làn da trắng không vết xước, bóng mịn như đang phát sáng, đôi lông mày rậm và dài, hàng mi dài cong cong, đôi mắt đẹp đến nỗi không ngôn từ nào có thể tả được, bạc môi mỏng khẽ cong lên cùng với biểu hiện vui vẻ kia thật sự đẹp đến cực điểm.
Nhan Noãn Noãn nhất thời cảm thấy hô hấp cứng lại, rõ ràng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của hắn nhưng mỗi lần nhìn thấy lại khiến nàng kinh diễm không thể dời mắt đi.
Lạ nhất là Long Trác Việt mặc dù khóc lóc rất lâu nhưng hốc mắt chẳng những không đỏ mà ngay cả mũi cũng không hồng, nếu không phải tròng mắt còn vương hơi nước thì Nhan Noãn Noãn cũng phải hoài nghi có phải mình đã nghe nhầm rồi hay không, Long Trác Việt căn bản là không có khóc qua đi.
Khóc đến kinh thiên động địa vậy mà sắc mặt không hề thay đổi, hai mươi mấy năm trên đời, Long Trác Việt chính là người đầu tiên Nhan Noãn Noãn thấy.
“Cửa còn chưa đóng, ngươi không sợ có người đi qua nhìn thấy bộ dáng này của ngươi sao?” Nhan Noãn Noãn nhíu mày nhìn Long Trác Việt, khẽ nhếch miệng nói.
Long Trác Việt đang muốn vứt nạ qua một bên thì lại nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-bi-nguoi-bat-nat/3149288/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.