Lễ phủ yên tĩnh vô cùng, chắc phụ thân lại ra ngoài bàn công chuyện rồi. Ta đang định trở về phòng tắm rửa thì rắc rối nhỏ đạp cửa tới tìm ta.
"Tiện nhân nhà ngươi vừa đi gặp Lục Trấn ca ca sao?"
Nữ nhân đang chống nạnh hung hăng chất vấn ta không ai khác chính là đích nữ Mộng Vân Điệp - con gái yêu của Lương Như Vân chính thất. Ta thật khổ sở vì đôi cẩu mẫu tử này.
Ế, khoan, ngươi đừng nghĩ ta đang diễn vai thứ nữ hiền lành, nhu mì không dám đáp trả. Ta là đang nhường cho nàng ta được nước lấn tới, vì có một tiểu quỷ phía tường Tây đang giám sát ta.
Ta đành thi lễ với nàng, nhẹ nhàng chào hỏi: "Vân Điệp tỷ tỷ!"
Bốp! Nàng ta không biết điều, ban cho ta một cái bạt tai. Má phải của ta đỏ ửng, in hằn 5 ngón tay.
"Tỷ............", mắt ta nhoè lệ, thầm nghĩ: Mẹ kiếp, để sau này lão nương có chỉnh chết ngươi không!
"A Tuyết, ngươi nói cho ta biết, hôm nay đồ kĩ nữ này là đã ve vãn những ai, làm những gì?", Mộng Vân Điệp chuyển sang A Tuyết mỉm cười hỏi.
A Tuyết là nha hoàn của ta, nhưng là chó của Mộng Vân Điệp. Nàng ta tỏ vẻ rụt rè, nhưng giọng nói lại rất dõng dạc: "Bẩm Đại tiểu thư, quả thật hôm nay Nhị tiểu thư ra ngoài có gặp qua Vương gia. Hơn nữa........", nàng ta ngập ngừng.
"Hơn nữa làm sao?" Mộng Vân Điệp trong lòng nóng vội.
A Tuyết nhún mình, "Hơn nữa hành động đôi lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nang-qua-buu-han-roi/2735200/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.