Thanh Hạm không nhịn được, lại nhìn vào trong phòng. Tần Phong Dương đangquay lưng về phía nàng, còn người tên Dương Tiến kia thì nàng có thểnhìn thấy mặt. Nàng suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng nhớ ra, người đólà một thị vệ năm năm trước đã theo Tần Phong Dương đến thành Tầm Ẩn.Tần Phong Dương nói xong lại khẽ ho khan, Dương Tiến thở dài nói: “Hoàngthượng đúng là một người thâm tình, năm đó, nếu sau khi nàng đánh ngàibị thương, ngài chịu ở lại chữa trị chứ không phải vì không yên lòngnàng mà ôm thương thế chạy đi giúp nàng tìm Lăng Nhược Tâm, thì bây giờđã không để lại di chứng thế này. Ngài vì nàng mà trả giá nhiều như vậy, nàng đã không cảm kích thì thôi, lại còn…”Tần Phong Dương ngắtlời nói: “Những chuyện này đều là do trẫm cam tâm tình nguyện, khôngliên quan gì đến nàng. Dương Tiến, việc này không cần nói thêm nữa.”Dương Tiến thở dài nói: “Có lẽ Hoàng thượng là người si tình nhất trên thếgian này. Nhưng mà, việc này vẫn luôn luôn khúc mắc trong lòng thuộc hạ, không nói ra thì thực sự không thể thoải mái được. Năm đó, Hoàng thượng vì nàng như vậy đã đủ lắm rồi, vậy mà suốt mấy năm gần đây còn ôm ấptương tư vì nàng, tâm trạng u uất. Nếu không phải vì mấy việc này làmbận lòng ngài, thì sức khoẻ của Hoàng thượng cũng sẽ không xấu như thế.”Tần Phong Dương trầm giọng nói: “Có lẽ nàng chính là số kiếp của trẫm. Nămđó, những chuyện trẫm đã làm với nàng, trẫm phải dùng cả đời mình để bùđắp lại!”Dương Tiến nhấc vạt áo, quỳ xuống nói: “Hoàng thượngđừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nang-dung-qua-kieu-ngao/1219807/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.