Ngày hôm sau, Tô Nhược Tuyết hồi phủ, cả người thoải mái.
Mặc dù sau khi nàng tỉnh dậy, nàng đã quyết định sẽ không liên quan gì đến những người kia, những chuyện kia và chủ động rời xa bọn họ, thấy người ta suốt ngày lo sợ mình chưa dứt tình, nàng cũng rất phiền lòng, chuyện này nói rõ cũng tốt, tất cả mọi người đều thoải mái.
"Tiểu thư, hôm nay trông người rất vui vẻ nha?"
Từ nhỏ tiểu thư nhà mình đã thích biểu công tử Khương phủ, hôm qua Vương thị nói những lời kia, do Tử Yên đi theo hầu hạ bên cạnh Tô Nhược Tuyết nên nàng nghe rất rõ ràng, nàng vô cùng sốt ruột chỉ sợ trong lòng tiểu thư nhà mình khó chịu, nhưng lúc này khi trở về tiểu viện của mình, nàng thấy tâm trạng tiểu thư còn vui vẻ hơn ngày xưa, trong lòng Tử Yên không biết có mùi vị gì...
Tô Nhược Tuyết nhìn nhìn sắc mặt hơi... Ừ, nhăn nhó của tiểu nha hoàn nhà mình, đáy mắt nàng vui vẻ hết sức rõ ràng, thản nhiên nói, "Đúng vậy, ta rất vui vẻ."
Từ khi biết mình sống lại cho đến bây giờ, lần đầu tiên nàng thoải mái như vậy.
Thấy tỷ muội tốt mang khuôn mặt rối rắm bên cạnh, Tử Oanh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép điểm điểm lên đầu Tử Yên, "Tiểu thư vui vẻ là được, biểu công tử thích lấy ai thì lấy, có liên quan gì với tiểu thư chúng ta đâu!"
Tử Yên vẫn còn hơi do dự, "Nhưng mà..."
Tử Oanh thẳng thừng cắt đứt lời nàng, không cho nàng nói thêm gì nữa, "Nhưng mà cái gì? Tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919860/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.