- Ngươi dẫn ta đi đâu vậy?
-
- Thế tử phi đi theo nô tỳ rồi sẽ biết, tam công chúa đang đợi người
Tỳ nữ kia cũng không che giấu mà trực tiếp nói với nàng bởi vì nàng ta không tin nàng có thể chạy được.
Nàng cảm nhận người này dường như biết võ công, chỉ là nàng ta căn bản không là đối thủ của nàng, tam công chúa này hôm nay đến giả truyền lời của thái hậu dẫn nàng đến đây, nàng muốn xem xem rốt cuộc nàng ta muốn giở trò gì.
- Ồ, nàng ta gan cũng lớn đấy
Nghê Thường nói vậy nhưng cũng đi theo tỳ nữ kia, dù sao người ta cũng có lòng sắp đặt, nàng không đến chính là không còn gì thú vị nữa rồi.
- Ngươi dám giết ta, không sợ phụ hoàng có cớ diệt cả Sở vương phủ sao, đừng quên ta dù gì cũng là công chúa phụ hoàng sủng ái nhất
- Chuyện đó phiền ngươi bận tâm rồi, ta đã sắp xếp người thay ngươi hưởng vinh hoa phú quý, yên tâm mà lên đường thôi
- Ngươi không quan tâm đến an nguy của Diệp Nghê Thường sao?
- Ngươi nghĩ đám vô dụng kia sẽ làm gì được nàng ấy sao, ngu ngốc!
Chuỷ thủ loé lên hàn quang lạnh lẽo, máu theo chuôi đao chảy xuống rơi tí tách trên mặt đất, hắn rút chuỷ thủ ra vứt xuống đất.
Sở Thương Dạ từ trong người lấy ra mảnh khăn tay lau đi vết máu dính trên tay rồi ném đi, trên nét mặt vẫn điềm nhiên như chuyện vừa rồi cùng hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-luu-manh/3650297/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.