- Thế tử phi, thái hậu truyền ý chỉ bảo ngài cùng ngài ấy sáng mai đến Vân sơn lễ phật
Nàng vừa về đến Diệp phủ không lâu đã có công công tìm đến truyền lời của thái hậu, chỉ là sao đột nhiên thái hậu lại muốn đưa nàng đi cùng.
- Vâng, ta biết rồi, đa tạ công công truyền lời
- Đó là chức trách của nô tài, nếu đã truyền lời xong nô tài xin hồi cung phục mênh
- Công công đi thong thả
Sở Thương Dạ từ phía sau nàng đi tới, hắn đưa tay vòng qua ôm lấy nàng.
- Ở đây là Diệp phủ đấy, chàng làm cái gì vậy?
- Ta muốn ôm ôm
- Hạ nhân đều đang nhìn kìa
- Bọn họ là đang ngưỡng mộ chúng ta đó
Giọng nói nhu hoà, ấm áp truyền vào tai nàng, hương thảo dược trên người hắn đối nàng thật quen thuộc, chỉ cần ngửi thấy mùi hương này nàng liền biết là hắn, cũng chỉ có hắn mới có thể khiến nàng thư thái như vậy.
- Khu
Diệp Thường Phong cùng Bạch Linh Uyển từ xa đi đến đã thấy hai người ôm ấp, hắn khụ một tiếng chỉ là Sở Thương Dạ làm gì biết ngại ngùng nữa.
Còn nhớ lần đó nàng cứu hắn, chỉ nói một câu bảo hắn lấy thân báo đáp đã làm hắn xấu hổ đỏ mặt, đến lần thứ hai gặp liền chẳng còn biết ngại là gì a!
- Đại ca, huynh làm cái gì vậy?
- Câu này ta hỏi hai người bọn muội mới đúng nha
- Huynh là đang ghen tỵ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-luu-manh/3648109/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.