- Lần này chàng định sai ai đi?
- Bồ câu đưa thư chắc sẽ không sao
- Con bồ câu chàng nhốt trong lồng ở thư phòng ấy hả?
Sở Thương Dạ tay đang viết thư cũng ngừng lại, con bồ câu đấy là hắn đã huấn luyện chuyên để đưa thư, lần trước hắn không dùng tới là vì muốn tìm cớ để nàng ở cạnh hắn bảo vệ hắn.
- Đúng vậy
Diệp Nghê Thường cười hề hề nhìn Sở Thương Dạ, hắn thấy bộ dạng này tám chín phần thì con bồ câu của hắn lành ít dữ nhiều rồi.
- Cái đó, hì hì, ta nướng ăn mất rồi
- Nhìn nàng ta liền đoán được rồi, cũng không sao, nàng thích thì cứ nướng thôi
- Chàng đừng lo, ta còn có thứ có thể giúp chàng nha
Hắn lắc đầu bảy phần cưng chiều ba phần bất lực, đợi hắn hoàn thành bức thư liền đến lúc nàng trổ tài rồi.
- Nàng có chắc như thế sẽ ổn không?
- Ổn mà, bồ câu dễ gây chú ý, còn thứ này dù có vài con bay qua cũng khiến người ta tránh đi rồi
- Quả thật chẳng ai dám đến gần nó cả
Đến hiện tại hắn biết thứ nàng nói là gì rồi, ban đầu nhìn đến một bầy quạ đen đậu trước cửa sổ kêu quạc quạc cũng làm hắn giật mình.
Với con vật như thế này người khác nhìn thấy còn tránh không kịp, thế nhưng nương tử nhà hắn lại nuôi đến một đàn làm sủng vật.
Đôi cánh đen tuyền hoà vào màn đêm tĩnh mịch mang theo tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-luu-manh/3620506/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.