“Bị mĩ mạo của ta mê hoặc rồi sao?” Phi Sắc trêu tức nhìn Bạch Phượng Ca.
“Phi Sắc, ngươi thật hồ nháo!” trong mắt Bạch Phượng Ca lạnh lùng che kín,nhìn không ra vui buồn, “Ngươi biết là một khi bị phát hiện… ngô…”
Bạch Phượng Ca còn chưa nói xong, đôi môi anh đào đã bị người nào đó chặn lại.
Đinh hương ám độ, môi lưỡi giao nhau, nụ hôn triền mên mang theo lửa nóngđiên cuồng, tựa như muốn hòa tan mọi lạnh nhạt của Bạch Phượng Ca.
Một lúc lâu sau nụ hôn mới kết thúc, Phi Sắc mới chịu buông Bạch Phượng Ca ra, “Ta lo cho nàng.”
Bên trong đôi mắt phượng kia đã không còn ý cười câu hồn đoạt phách, chỉcòn lại ưu sầu thản nhiên, Phi Sắc ôm Bạch Phượng Ca vẫn còn mê li saunụ hôn của hắn vào trong lòng, cằm tựa vào đỉnh đầu của nàng:
“Nàng có biết khi nhìn thấy nàng gả cho nam nhân khác ta đau thế nào không?Nàng có biết khi nghe tin nàng gặp chuyện lòng ta có bao nhiêu phẫn nộ,bao nhiêu sợ hãi không? Nàng có biết mỗi buổi tối mơ về nàng ta có baonhiêu cô đơn không? Nha đầu, nếu không tới bên cạnh nàng chắc ta sẽ điên mất.”
Tuy giọng nói rất nhẹ nhưng lại chứa đựng nhều tâm sự khiến người ta đau lòng.
“Ai!” Bạch Phượng Ca than nhẹ một tiếng, hai tay ôm lấy thắt lưng của Phi Sắc.
Thắt lưng của hắn vẫn mềm mại thoải mái như vậy.
Nàng vẫn không hiểu được, vì sao hắn là một đại nam nhân nhưng toàn thân lại mềm như nữ nhân thế chứ? Nhưng nghi hoặc này của nàng từ hồi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-hau-cung-man/759729/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.