Hai người cầm túi đựng giá y, vui vẻ ra khỏi cửa hàng tơ lụa nhưng trong lòng mỗi người đều nặng trĩu.
“Liễu Nhi, thật xin lỗi, lại làm cho nàng uất ức rồi!”
Tuy nàng chỉ là con gái một tri huyện nho nhỏ, nhưng hắn nhìn thấy được cha mẹ đều rất thương yêu nàng. Từ nhỏ mặc dù nàng không cẩm y ngọc thực, xe ngựa trang hoàng nhưng cũng là một thiên kim xinh đẹp được cha mẹ nuông chiều.
Nay lại vì hắn mà cam nguyện chịu những cực khổ này, nàng phải rất rất yêu hắn mới có thể làm được như vậy sao?
“Ngốc này, làm sao lại khách khí với ta như vậy chứ?”
Trợn mắt, Diệp Mộ Liễu không cho là đúng.
“Liễu Nhi…”
Lý Ngọc mở mồm muốn nói, nhưng nhìn bóng đen vừ lóe ở chỗ rẽ, bỗng dừng ngậm miệng lại.
“Sao vậy?”
Quay đầu nhìn nàng, lại thấy Diệp Mộ Liễu tươi cười như hoa.
“Không có gì, ta đang định nói trời sắp trưa, chúng ta đi mua chút nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị về nhà thôi!”
Ánh mắt chớp lóe, Lý Ngọc rũ mắt, che dấu bão táp trong mắt. Khi nâng mắt lần nữa, ánh mắt hắn tĩnh lặng như nước, nhìn không ra một chút gợn sóng.
“Được, chúng ta đi thôi. Trưa nay ta làm cho chàng món ăn ngon sở trường.”
Gật đầu cười, khóe môi Diệp Mộ Liễu nhếch lên thành vòng cung, hạnh phúc làm cho người ta không dời mắt được.
“Trước hết nói về…, thuở nhỏ ta đối với nữ công, nấu ăn đều không giỏi, nếu không thể ăn, chàng cũng đừng trách ta!”
Tuy rằng ba năm này bởi vì hắn, nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/33146/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.