“Thật không giấu giếm, ta vẫn luôn do dự mãi. Tuy rất nhớ Liễu Nhi nhưng lại sợ nàng theo ta sẽ chịu khổ sở. Nhưng cuối cùng, cuối cùng… sự ích kỉ của Lý Ngọc vẫn vượt qua.”
“Bá phụ, bá mẫu, tình cảm ta giành cho Liễu Nhi, có nhật nguyệt chứng giám. Mong hai người có thể thành toàn cho ta và nàng. Ta xin thề sẽ cố gắng hết sức làm cho Liễu Nhi hạnh phúc!”
“Không được!” Cha Diệp vẫn luôn im lặng đột nhiên quát lớn.
“Cha…” Diệp Mộ Liễu kéo dài âm thanh, có chút làm nũng. “Con…”
“Đứa con gái chết tiệt này, ta nói không được là không được.”
Lời nàng chưa nói xong đã bị Diệp Minh Đường nhanh chóng ngắt lời.
“Hắn một mình tới gặp chúng ta, dù sao cũng quay trở lại rồi, cho dù chỉ là một tên nghèo hèn ta cũng nhận, dù sao cha mẹ cũng không muốn cậy người sang bắt quàng làm họ gì đó. Các ngươi đã đến bước này, ta có phản đối cũng vô dụng rồi.”
“Nhưng lúc nãy, con nói hắn cùng thúc thúc của hắn còn có ân oán chưa giải quyết xong, con nói hắn bị thúc thúc của hắn phải sát thủ đuổi giết. Con gái, con nghĩ lại xem, nếu một ngày hắn không chết thì một ngày thúc thúc hắn sẽ không an tâm! Con theo hắn, cuộc sống sau này của con nhất định sẽ rất mạo hiểm.”
“Con gái, ta và mẹ con khổ sở nuôi con khôn lớn, nâng niu con trong lòng bàn tay, che chở như bảo vật. Cho tới bây giờ đều không muốn để con chịu một chút uất ức, làm sao chúng ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/33139/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.