“Liễu Nhi…” Lúc này, sắc mặt Lý Ngọc biến hóa khó lường, một lúc lâu sau mới thở dài nói:
“Xin lỗi nàng, Liễu Nhi. Thật ra là ta lừa gạt nàng!”
“ Ngươi lừa ta cái gì ? ”
Diệp Mộ Liễu bình thản, tiếp tục nói:
“Liễu Nhi, quả nhiên nàng thông minh hơn người. Không sai, nàng đoán đúng. Ba năm này, ở gia tộc của ta thật sự xảy ra biến cố lớn.” Lý Ngọc cẩn thận nói.
“Có phải ngươi thua hay không?”
Nhìn gương mặt hắn, dù có cẩn thận như thế nào cũng không thể nào che giấu được sự cô đơn. Trong lòng Diệp Mộ Liễu đau xót.
“Thúc thúc của ngươi, hắn đoạt được gia nghiệp vốn thuộc về ngươi sao?”
Nghe vậy, thân thể Lý Ngọc run lên, nhanh chóng cúi đầu, hàng mi dài như con bươm bướm muốn vỗ cánh bay đi, che giấu con ngươi đau xót.
Diệp Lâm thị thấy thế, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, đành phải nhíu mày nhìn về phía con gái:
“Liễu Nhi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”
“Mẹ, là như vậy.”
Nếu ban nãy còn có chút thăm dò, Diệp Lâm thị nắm được tám phần. Hiện tại, bà có thể chắc chắn suy đoán của chính mình là chính xác.
“Cha mẹ Lý Ngọc mất sớm, từ nhỏ được thúc thúc nuôi dưỡng thành người, không nghĩ tới thúc thúc mặt người dạ thú, bởi vì ham muốn tài sản lớn cho cha mẹ hắn để lại, lúc Lý Ngọc mười sáu tuổi bị hắn hạ độc.”
“Ba năm trước, con đến rừng đào ngắm hoa, đúng lúc gặp phải sát thủ do thúc thúc của hắn phái tới giết hắn. Con gặp chuyện bất bình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/33138/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.