“Nương nương, ta nghĩ, hình như chúng ta trúng mai phục rồi.”
Gió thổi lay ngọn cỏ, chim trong rừng bị kinh động mà bay đi.
Khu rừng này là nơi các nàng phải đi qua để về kinh, cũng là nơi tốt nhất để mai phục.
Lúc mới bước vào cánh rừng này, trong nháy mắt Diệp Mộ Liễu đã phát hiện sát khí. Sau khi nghe được lời của Thanh nhi, nàng càng chắc chắn ý nghĩ trong lòng mình.
Chỉ là không nghĩ tới, khứu giác của Thanh Nhi lại nhạy cảm như vậy.
Đúng vậy, sao dưới tướng mạnh có thể có binh hèn được cơ chứ. Người của Lý Ly, võ công làm sao có thể kém được.
“Hình như có không ít người.”
Trong lòng trầm xuống, Diệp Mộ Liễu cảm giác được mấy phần không ổn.
“Thanh nhi, ngươi cảm thấy chúng ta có mấy phần thoát được vòng vây?”
“Hai phần.”
Nhíu mày, sắc mặt Diệp Mộ Liễu đen lại.
“Nhóm người này không phải người tầm thường……”
Thanh nhi vẫn chưa nói xong nhưng Diệp Mộ Liễu có thể hiểu rõ ý tứ của nàng ấy.
Ngưng thần dò xét, Diệp Mộ Liễu cảm thấy được trong rừng có khoảng 30 người, theo bố cục phân bố thì những người mai phục này ẩn náu rất kín đáo, hầu như không chê vào đâu được.
Loại này không phải sơn tặc hay thổ phỉ có thể làm được.
Điều này có nghĩa, những người này được huấn luyện nghiêm chỉnh, là có chuẩn bị mà đến.
Đầu tiên, Diệp Mộ Liễu đã nghĩ tới lời nói của Lý Ngọc, ám vệ hoàng cung.
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894138/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.