“Liễu Nhi.”
Nhìn nữ tử đang thay quần áo, Lý Ngọc mở miệng muốn nói lại thôi.
“Lý Ngọc, chàng có tâm sự gì sao?”
Lo lắng và do dự trên gương mặt hắn không thể lừa gạt được nàng.
Nhưng nếu hắn không nói thì nàng sẽ không hỏi, dù sao đến lúc hắn muốn nói, tự nhiên hắn sẽ nói, ví dụ như hiện tại.
“Liễu Nhi, đi theo Trẫm, nàng có cảm thấy ủy khuất hay không?”
Chần chờ một lúc, Lý Ngọc mới nắm lấy tay Diệp Mộ Liễu, cẩn thận hỏi.
“Nàng có từng hối hận hay không?”
“Ngốc này.”
Nhìn đôi mắt Lý Ngọc hiện lên sự bất an như có như không, Diệp Mộ Liễu vươn tay chỉ chỉ cái trán của hắn, ít nhiều đoán được suy nghĩ trong lòng hắn.
“Ủy khuất ít nhiều cũng có một chút. Nhưng mà Lý Ngọc, chàng nghe cho kỹ đây. Từ đầu tới cuối ta không hối hận, cho nên, không nên suy nghĩ bậy bạ, biết không?”
Nếu lúc trước nàng đã lựa chọn hắn, tất nhiên sẽ không hối hận.
Nhìn nếp nhăn trên trán Lý Ngọc từ từ giãn ra, Diệp Mộ Liễu nhếch môi cười cười:
“Bất quá Lý Ngọc, ta nhắc nhở chàng trước... Nhất định không được để cho ta có cơ hội hối hận, nếu không... hừ hừ!”
“Biết rồi, nương tử. Vi phu nhất định sẽ không để cho nương tử có bất kì cơ hội nào.”
Đưa tay nhéo nhéo chóp mũi Diệp Mộ Liễu, tầng sương mù trong mắt Lý Ngọc mới tan đi.
“Chỉ biết ba hoa, mau đi đi, hôm nay đại quân khởi hành, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894135/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.