Trái lại Lý Ngọc nhìn thoáng qua sự ảm đạm trong mắt Lý Ly, đáy mắt chợt lóe sáng như hiểu được điều gì.
“Nếu chỉ là diễn kịch, vậy Bắc Minh quốc có đồng ý xuất binh hay không hiện tại đều không quan trọng nữa. Như vậy, Hoàng thúc định khi nào thì động thủ?”
Mười ngón tay gõ trên mặt bàn, Lý Ngọc nhíu mày hỏi.
“Không, trận này vẫn cần Bắc Minh quốc phối hợp.”
Lắc đầu, đôi mắt của Lý Ly tối tăm khó đoán.
“Ít nhất có một hứa hẹn của Bắc Minh quốc chủ có thể để cho Trịnh Nhất Phong yên tâm...”
“Cái này thì không thành vấn đề, theo hành trình suy tính thì mấy ngày nữa sẽ có tin tức của Bắc Minh quốc.”
Nói đến đây, Lý Ngọc như nhớ tới điều gì, nụ cười trên mặt bỗng dưng ảm đạm. Ánh mắt nhìn về Diệp Mộ Liễu thêm mấy phần áy náy.
“Liễu Nhi...”
Hắn há miệng thở ra, muốn nói gì lại thôi.
“Ta không sao.”
Cười cười vỗ tay hắn, Diệp Mộ Liễu rũ mắt, che giấu sự cô đơn trong mắt.
Lúc ngẩng đầu lần nữa, trên gương mặt hắn lại tươi như hoa.
“Bất quá, cụ thể chuyện này như thế nào, Hoàng thúc có thể bớt chút thời gian cùng ta nói chuyện được không?”
“Ừ, đây là tất nhiên. Bất quá, thời gian đã không còn sớm, chúng ta để Hoàng hậu nương nương nghỉ sớm một chút, chuyện còn lại ta có thể cùng Hoàng thượng đến Ngự thư phòng nói tiếp được không? “
Thản nhiên nhìn thoáng quá Diệp Mộ Liễu, Lý Ly nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894130/chuong-163-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.