“ Cứ vậy đi, ngày mai do Du đại nhân hộ tống Công chúa về nước. “
Một câu ngắt lời nàng ta. Diệp Mộ Liễu quay đầu phân phó Du Bạch:
“ Du đại nhân, tất cả đều nhờ cậy vào ngươi đấy. “
“ Xin Hoàng hậu yên tâm, vi thần sẽ không phụ giao phó của Hoàng thượng và nương nương. “
Thâm sâu nhìn Diệp Mộ Liễu, Du Bạch thu lại nụ cười, thề thốt trả lời.
“ Không được, ta có ý kiến. “
Thấy vậy, Bắc Thiên Tuyết cong môi, gương mặt xinh đẹp hiện lên mấy phần như trẻ con:
“ Ta không cần hắn. “
“ Vì sao? “
Nhíu mày, Diệp Mộ Liễu hứng thú hỏi.
“Công chúa, trước kia Du đại nhân đã từng đắc tội với ngươi sao?”
“ Không có, trước đây ta và hắn hoàn toàn không quen biết. “
Lắc đầu, Bắc Thiên Tuyết thành thật trả lời.
“ Nhưng mà, ta không thích hắn. “
Nàng không thích đôi mắt đào hoa của hắn, không thích nụ cười vô sỉ trwn gương mặt hắn, nhất là không thích ánh mắt nhìn trộm đầy sắc bén lùa nãy của hắn.
“ Du đại nhân là người dễ thân cận, thời gian dài, công chúa tự nhiên sẽ hiểu. Hơn nữa, trước mắt chỉ có Du đại nhân mới để cho ta và Hoàng thượng yên tâm lựa chọn. “
Nghe vậy, Diệp Mộ Liễu không nhịn được mà mỉm cười. Bắc Thiên Tuyết này tâm cơ cũng không thêm sâu như biểu hiện bên ngoài. Nói cho đến cùng, nàng cũng chỉ mới là đứa trẻ mười bảy tuổi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894100/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.