Ma ma dạy nàng nói: Ở trong cung, dù tận mắt thấy cũng không nhất định là sự thật!
Chuyện lần này, nàng đã nhớ kỹ rồi...
Thở dài một hơi, Diệp Mộ Liễu cảm thấy trong phòng làm cho nàng hít thở không thông, vì vậy đẩy cửa ra, đi dọc theo đá lát trên đường mòn, bất tri bất giác đã ra ngoài Tử Vi cung.
Đêm hè muôn vàn ánh sao, ánh sáng chiếu sáng. Một làn gió nhẹ thổi tới mang theo sự mát rượi không nói nên lời, làm cho buồn bực trong lòng Diệp Mộ Liễu trở thành hư không.
Trong nháy mắt xoay người, một bóng dáng thon dài đập vào mắt Diệp Mộ Liễu, làm cho trái tim của nàng đập lỡ một nhịp.
“Hoàng thượng...”
“Liễu Nhi... Rốt cuộc nàng cũng chịu tới gặp Trẫm rồi...”
Khóe môi nở nụ cười toát ra từ nội tâm, đáy mắt Lý Ngọc lóe sáng như mất mà được.
“Hoàng thượng vẫn đợi ở đây?”
Lúc này Diệp Mộ Liễu mới nhớ tới, lúc nãy mình còn ngăn cản Thanh nhi, làm cho nàng không thể nói chuyện này cho nàng.
“Trẫm sợ Trẫm vừa đi, nàng sẽ không chịu ta thứ cho Trẫm nữa...”
Lý Ngọc rũ mắt, trên mặt mang theo sự ủy khuất như một đứa trẻ.
“Lý Ngọc...”
Chiếc mũi Diệp Mộ Liễu chua xót, âm thanh nghẹn ngào.
“Ngươi là tên ngốc.”
“Liễu Nhi, đừng tức giận có được không? Nàng biết không? Mỗi lần nàng tức giận, Trẫm sẽ hoảng hốt...”
Ôm Diệp Mộ Liễu vào lòng, Lý Ngọc dùng sức ôm chặt nàng, như muốn nhập nàng vào thân thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894041/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.