“Việc này công chúa không những không sai mà còn có công, làm sao lại nói là nhận tội đây?”
Bắc Thiên Tuyết, ngươi vội vàng muốn gặp, nói thật với ta là có mục đích gì đây?
“Nói cho đến cùng là Thiên Tuyết quản giáo cấp dưới không nghiêm nên mới tạo thành chuyện này. Cho nên dù nhiều hay ít thì Thiên Tuyết cũng có một phần trách nhiệm.”
Đón nhận ánh mắt của Diệp Mộ Liễu, Bắc Thiên Tuyết gằn từng tiếng, nói hết sức chân thành.
“Nếu chuyện đã qua, vì sao công chúa lại nói chuyện này cho Bản cung biết?”
Lẳng lặng nhìn Bắc Thiên Tuyết, Diệp Mộ Liễu đột nhiên mở miệng.
“Bởi vì...”
Cắn cắn môi, gương mặt Bắc Thiên Tuyết hiện lên sự thẹn thùng.
“Bởi vì Thiên Tuyết biết, Hoàng thượng cực kì quan tâm đến Hoàng hậu nương nương. Thiên Tuyết không muốn bởi vì bản thân mình mà làm cho Đế Hậu hiểu nhầm...”
“Chỉ vậy thôi sao?”
Nhếch môi mỉm cười, nụ cười này một chút cũng không đạt tới đáy mắt Diệp Mộ Liễu.
“Bời vì... Thiên Tuyết yêu Hoàng thượng, không hy vọng Hoàng thượng buồn bực không vui...”
Dứt lời, Bắc Thiên Tuyết cúi đầu, gương mặt ửng đỏ lan đến cổ.
“Ngược lại làm khó công chúa rồi...”
Diệp Mộ Liễu thâm sâu nhìn Bắc Thiên Tuyết, ánh mắt đen tối không rõ.
Trong hậu cung này, còn có người đơn thuần như vậy sao?
Bắc Thiên Tuyết, ngươi thật sự thâm tình hay vẫn là dụng tâm kín đáo?
Tiễn Bắc Thiên Tuyết, Diệp Mộ Liễu đi đi lại lại trong phòng, trên trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894040/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.