Trong lòng Diệp Mộ Liễu biết, nếu tiếp tục giằng có cũng không có kết quả gì.
Trừ khi nàng bày ra khí thế của Hoàng hậu mạnh mẽ đi vào.
Nhưng như vậy vạn nhất thật sự Lý Ngọc ngủ ở bên trong thật thì người ngoài sẽ cảm thấy vị Hoàng hậu là nàng như thế nào đây?
Ma ma dạy nàng rằng, ở trong cung làm việc phải luôn nhẫn!
Hiện tại mọi người ở hậu cung đều nhìn nàng như hổ rình mồi. Bất cứ chuyện gì của nàng cũng sẽ có người tìm tới cửa.
Vì vậy, cho dù nàng không thể nhịn cũng buộc phải nhịn không phải sao?
Ánh sáng trong mắt dần dần ảm đảm xuống, Diệp Mộ Liễu xoay người, từ từ quay về Tử Vi cung của mình.
Đưa mắt nhìn bầu trời xanh trong nháy mắt nàng có chút mê ly.
Diệp Mộ Liễu tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục không phải vẫn là Diệp Mộ Liễu hay không?
Lý Ngọc, đứng trên lập trường của ta, năng lực của ta dần dần bị mài mòn, như vậy chàng vẫn còn yêu ta sao?
“Nương nương...”
Thấy người vẫn đứng phơi nắng như cũ, Diệp Mộ Liễu đứng dưới gốc cay nhìn hai con chim Hoàng Oanh đang chơi đùa ở trên cây liễu mà không khỏi đỡ đẫn.
Không bao lâu sau, hiện lên gương mặt quen thuộc.
Lúc đó nàng bị cha nhốt ở trong nhà không chịu cho nàng ra cửa, cảm thấy như ngồi tù.
Nhưng không nghĩ tới, hiện tại nàng tự động dẫn thân vào lồng giam. Chẳng qua cái lồng giam này cực lớn, cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894027/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.