Con ngươi ảm đạm của Lý Ngọc trong nháy mắt lóe sáng, giống như ánh sáng đêm hè, sáng lạn làm cho người ta không dám nhìn gần.
Chỉ cần nàng vẫn không quên được hắn có nghĩa là trong lòng nàng còn có hắn.
Cái này đã đủ vừa lòng rồi. Với hắn mà nói, đã là trong họa được phúc rồi.
Liễu Nhi, ta biết ta sai rồi, nhưng mà bất luận có thế nào cũng cho ta một cơ hội có được không ?
Thở dài một hơi, lúc này Lý Ngọc bước nhanh về phía trước, hết sức kiên định.
“ Liễu Nhi, có phải nàng còn có chuyện muốn hỏi ta ? Cùng nhau nói ra hết đi. ”
“Lý Ngọc...”
Nhìn hắn một cái, Diệp Mộ Liễu cắn môi nói:
“Ta nghe nói chàng muốn nạp phi...”
Cô nương kia là công chúa Bắc Minh cao quý, nghe nói xinh đẹp không gì sánh nổi, là nữ thần trong lòng nam tử khắp thiên hạ. Nàng ta như vậy khiến nàng cảm thấy mặc cảm, sợ hãi.
“Ừ, Liễu Nhi. Chính xác là có việc này.”
Tay ôm lấy nàng, theo bản năng nắm chặt lại, khóe môi Diệp Mộ Liễu run rẩy, làm cho Lý Ngọc đau lòng không thôi.
“Nhưng mà...”
Không đợi cho Lý Ngọc nói xong, Diệp Mộ Liễu một câu đã ngắt lời hắn.
“Một khi đã như vậy, vì sao còn hạ thánh chỉ đó?”
Vì sao còn kiên trì lập nàng làm Hoàng hậu?
“Liễu Nhi, nàng quên ta đã nói gì sao?”
Để thân thể của Diệp Mộ Liễu đối diện với mình, Lý Ngọc nhìn vào mắt nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894011/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.