Lại nói Hoa Vị Miên nhẹ nhàng chuồn ra từ phía sau trướng tướng quân, quả thực không còn mặt mũi nào đối diện với Giang Đông phụ lão, ở trong trướng cả một ngày, bị ba người Ngọc Dạng trêu tức, thật khó khăn mới có thể ban đêm ra ngoài hóng gió, kết quả thì sao, chỉ núp ở góc tối, lại có người bất ngờ xuất hiện ở trong góc đảo mắt nhìn nàng.
Cứ như vậy, một thanh niên cực tốt như Hoa Vị Miên, phải đối mặt với loại đãi ngộ không thuộc về mình, buồn bã quay về chỗ của mình!
Rốt cuộc, khi Tiểu Mao bị nàng đùa bỡn đến mức không chịu được nữa, Hoa Vị Miên quyết định lặng lẽ chuồn ra ngoài ngắm trăng, đêm hôm khuya khoắt, sẽ không có người bắt gặp nàng!
Trăng thật tròn, Hoa Vị Miên đi dạo một mình, nhìn phía trên lều trướng lại nhìn xuống dưới, lại từ lầu trướng nhìn cây cối bên cạnh, cây cối xem đủ rồi thì nhìn ngọn cây, phong cảnh trên ngọn cây xem đủ lại mò mẫm đi tới bờ sông.
Đến bờ sông làm gì? Đương nhiên là tắm rửa!
Không nên hỏi Hoa Vị Miên vì sao, bởi vì sông lớn hơn thùng tắm.
Hơi chạm chân vào nước, Hoa Vị Miên lạnh nhe răng nhếch miệng, mùa hạ đã như vậy, nếu đến mùa đông vẫn còn phải tiếp tục đánh giặc, đang sống sẽ bị đông chết a! Nhớ tới phim truyền hình cổ trang trước kia, là người hay không phải người cũng đều có thể cắm đầu ngã xuống sông, nơi này có hai vấn đề nghiêm trọng bị xem nhẹ, thứ nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cuc-pham-tuong-cong-xin-tiep-chieu/3006142/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.