Tiêu Huân đứng bêncạnh mày càng nhíu lại, chẳng lẽ cô cũng để ý thằng bé xấu xí trên kia,bộ dáng của nó thì có gì đẹp chứ, rõ ràng không bằng mình mà, ánh mắtthằng bé có chút tức giận, nó kéo kéo ống tay nàng nói:
- Côthích hắn à? – Mày nhăn lại, má hơi phụng phịu, bộ dạng này quả thựcđáng yêu chết người mà, Hạ Lan Yên chỉ muốn cắn lên mặt thằng bé mộttiếng.
- Tiểu Huân không thích sao?
Mặt Tiêu Huân hơi lưỡng lự một chút
- Cô thích?
- Đứa bé kia không tệ - Hạ Lan Yên hơi gật gù
Tiêu Huân hơi cúi đầu:
- Cô thích là được – giọng nói có vẻ rầu rĩ, có chút thất vọng, lại có chútrun sợ, thằng bé bỗng dưng cảm thấy bất an, có khi nào cô không cần nónữa không, cô muốn đứa bé kia, có khi nào cô sẽ bỏ rơi nó không. Càngnghĩ Tiêu Huân càng thấy hoảng sợ, nó vội ôm chặt lấy nàng, nó sợ nàngcó đứa bé kia rồi sẽ phất tay rời khỏi nó,“không được, tuyệt đối khôngđược”,bỗng dưng thằng bé hét lên
Hạ Lan Yên hơi sửng sốt,nàng ngồi xổm xuống trước mặt nó, không để ý ánh mắt mọi người đangnhìn mình, ôm thằng bé vào lòng, đưa tay vuốt lưng nó:
- Nếu tiểu Huân không thích cô sẽ không mua đứa bé kia nữa, tâm trạng của tiểu Huân nhà cô là số một mà – nàng cười dịu dàng
Trái tim đang nhảy mạnh của Tiêu Huâ dường như trở nên yên tĩnh hơn, nóngẩng mặt nhìn nàng, ánh mắt vẫn chứa đựng tia lo sợ :
- Cô ơi, cô không được bỏ con đâu đấy –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cua-yeu-nghiet/173923/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.