Gió đêm lạnh lẽo thổi qua, nàng một thân giá y đứng đó, tà áo đỏ rực bay theo gió. Gương mặt nàng tuyệt mĩ dưới lớp trang điểm càng xinh đẹp động lòng người nhưng ánh mắt thê lương làm cho người khác nhìn thấy đều đau lòng
- Sao không chạy nữa đi, công chúa? - Đỗ Yên châm chọc nhìn nàng, trên gương mặt không giấu được đắc ý. Bốn ảnh vệ sau một lúc đưa nàng chạy trốn thì mới phát hiện con đường họ đi dẫn đến vực sâu
- Ngươi chắc hẳn là Tiểu Yên đúng không?
- Thông minh đó, nhưng mà quá trễ rồi, mau giao Thánh Linh Phượng châu ra đây, nếu không thì đừng trách ta
- Thì ra là vì Thánh Linh Phượng châu - Nàng cười lạnh, bọn họ càng muốn có nó, nàng sẽ lại càng không để họ được như ý nguyện
- Nếu không thì ngươi nghĩ Thanh vương sẽ cưới ngươi sao? Đúng là ngốc quá
- Ý ngươi vậy là sao?
- Sau khi xuyên đến đây ngươi càng ngày càng trở nên ngốc nghếch rồi đó nha, ngươi nghĩ thử xem, ngày thành hôn của mình mà tận mắt chứng kiến người thân chết đi, đến tân lang của mình cũng không biết là đang ở đâu, thật đáng thương
- Mau nói cho ta biết, chàng ấy đâu rồi, các ngươi đã làm gì chàng ấy - Nàng điên cuồng mà hét lên, ngày thành hôn của nàng thành ra như vậy đối với nàng đó là một đả kích rất lớn
- Ta thì làm gì được hắn, ngươi yên tâm đi, sau ngày hôm nay ta sẽ trở thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-a-vi-phu-biet-sai-roi/2998983/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.