Editor: Vĩ Nguyên "Côn trùng, ngươi nói ta có cần đi giải thích việc ta không thị tẩm với Vũ Chiêu nghi không, vạn nhất nàng có khoảng cách với ta, ngày nào đó chỉnh chết ta thì sao?" Bạch Tiểu Du xoa cằm, suy nghĩ xem có đi giải thích cho Vũ Chiêu nghi hay không. "Ngươi tự tìm mất mặt sao?" Mắt số 18 cũng không thèm mở, dùng hai chân trước nghịch nghịch hai cái râu nhỏ. "Ta tự tìm mất mặt ?" Bạch Tiểu Du không nhịn được mặt đen như đít nồi. "Hiện tại tất cả mọi người đều nghĩ ngươi đã thị tẩm rồi, ngươi đi giải thích cái gì? Càng giải thích càng như che dấu, hơn nữa rất giống hành vi khoe khoang. Cùng lắm thì trong lòng Vũ Chiêu nghi khó chịu một chút, ngươi mà thật đi nói đông nói tây, nàng mới thật sự chán ghét ngươi. Đến lúc đó bị người ta đuổi ra khỏi cửa, không phải mất mặt thì là gì? Đương nhiên nếu như ngươi thật sự không cần thể diện, ngươi có thể đi..." "Ách, vậy ta không đi nữa..." Nghe côn trùng nói như vậy, Bạch Tiểu Du cũng biết càng tô càng đen,mang đến hiệu ứng ngược. Nản lòng úp sấp trên bàn, sau đó liền trầm mặc, mắt to (mắt Bạch Tiểu Du) trừng mắt nhỏ (mắt số 18) , phát ngốc thật lâu. Đang tại thời điểm Bạch Tiểu Du nhàm chán, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một hồi tiếng ầm ĩ. Lúc này nàng mới đứng lên, tò mò đi ra ngoài xem. Sau đó, sửng sốt đứng đờ người. Chỉ thấy Tiếu công công dẫn theo nhiều tiểu thái giám, tiểu cung nữ đang cầm đồ vật đứng bên ngoài, trên tay ông ta còn cầm một cuộn màu vàng sáng chói, hình như là thánh chỉ. Mà tiếng ầm ĩ kia là do tiểu cung nữ, thái giám ở điện Thủy Lộ tới gây ra. "Bái kiến Tiếu công công, không biết công công tới là?" Bạch Tiểu Du kì quái đi đến trước hỏi, tấn phong một Quý nhân hình như không dùng đến thánh chỉ, trong TV hoàng đế chỉ nói một câu liền OK rồi. "Bạch Quý nhân cát tường. Nô tài là phụng ý chỉ thánh thượng tới đây. Hoàng thượng truyền khẩu dụ đưa tới phần thưởng tấn phong cho ngài" Tiếu công công cười cười nói, sau đó vung tay lên thì có hai cung nữ bưng hai cái khay tới, một cái để sợi dây ngọc phỉ thúy, một cái để gấm thêu hoa văn. "Làm phiền Tiếu công công rồi." Bạch Tiểu Du cảm ơn một tiếng, để Hương Lăng mang xuống, nội tâm vẫn nghi hoặc tầng tầng lớp lớp. Đến đưa phần thưởng tấn phong, có cần mang thánh chỉ sao? Khẳng định còn cái gì tiếp... Nhưng vì sao nàng luôn có dự cảm không tốt thế này? "Ha ha, Bạch Quý nhân khách khí" Tiếu công công khách sáo nói một câu, sau đó mới giơ tay nhấc thánh chỉ lên, "Nô tài còn có một đạo thánh chỉ dành cho ngài và Vũ Chiêu nghi nương nương, làm phiền Bạch Quý nhân đi cùng nô tài đến điện chủ một chuyến, nô tài liền tuyên chỉ ở đó" Mắt Bạch Tiểu Du co lại, thầm nghĩ: Quả nhiên còn có việc! Haizzz, chỉ hi vọng là không phải sự tình hãm cha gì đó... Thu hồi tâm tư, nàng tranh thủ thời gian đổi một khuôn mặt tươi cười: "Công công nói gì vậy, chỉ là đi một chuyến mà thôi, làm gì có cái gì mà mệt mới nhọc ở đây. Công công, chúng ta đi thôi" "Dạ, mời Bạch Quý nhân" Tiếu công công làm bộ dáng mời, sau đó chủ động lui sang một bên, để cho nàng đi trước. Bạch Tiểu Du nhìn động tác Tiếu công công, không khỏi thở dài, quả nhiên không hổ là đại thái giám có thể ở lại bên người hoàng đế, nhìn cử chỉ lễ nghi chuẩn mực này, đối với ngay cả một Quý nhân nho nhỏ như nàng cũng khách khí như thế, quả thật không tìm ra một lỗi nhỏ, đúng thật là lão hồ ly. Nàng khẽ gật đầu, đi về phía điện chủ. Lúc nay Tiếu công công mới dẫn người theo. Đến điện chủ, Vũ Chiêu nghi vừa vặn ở đó, đang ngồi bên cạnh bàn, cầm một tập thơ xem, ngẫu nhiên nhìn hoa đang nở rộ ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng cười. "Thiếp thân bái kiến Vũ Chiêu nghi nương nương, nương nương cát tường." Bạch Tiểu Du nhẹ giọng đi qua quỳ xuống hành lễ. "Ôi!" Vũ Chiêu nghi kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Du, vội thả tập thơ xuống, nâng Bạch Tiểu Du dậy,miệng hỏi, "Sao muội muội không nghỉ ngơi cho tốt mà đến chỗ ta rồi?" Bạch Tiểu Du đứng dậy, cười cười đáp: "Tiếu công công nói có thánh chỉ muốn tuyên đọc, nô tì đi theo tới" Nghe Bạch Tiểu Du vừa nói như vậy, Vũ Chiêu nghi mới nhìn thấy Tiếu công công đi sau, trên mặt hơi kinh ngạc: "Tiếu công công, ngài cũng tới à!" "Ha ha, nô tài bái kiến Vũ Chiêu nghi nương nương. Nô tài đến tuyên chỉ" Tiếu công công vội cúi người nói, sau đó nắm thánh chỉ trên tay nói,"Hai vị nương nương, mời tiếp chỉ. Tuyên xong, nô tài còn phải về phục mệnh" "Vậy làm phiền công công rồi" Vũ Chiêu nghi cười nói rồi dịu dàng quỳ xuống. Bạch Tiểu Du vừa thấy Vũ Chiêu nghi quỳ, tự nhiên cũng vội làm theo. Tiếu công công đợi hai người đều quỳ mới bắt đầu tuyên đọc thánh chỉ: "Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Tết Trung nguyên có sứ giả ngoại bang đến, trẫm giao cho Liễu thị Vũ Chiêu nghi và Bạch thị Bạch Qúy nhân cùng biên tập một màn múa hát tuyệt thế, thể hiện Vân quốc ta dân giàu nước mạnh, khâm thử!" Phốc! Nghe xong nội dung thánh chỉ, Bạch Tiểu Du muốn chết quá. Quả nhiên dự cảm thành sự thật rồi, hoàng đế bảo nàng cùng Vũ Chiêu nghi biên tập múa hát.... Để Vũ Chiêu nghi biên đạo múa thì không nói. Nhưng má ơi, nàng thậm chí khuông nhạc cũng không biết, nhạc khí gì cũng đều không tinh thông, để cho nàng biên soạn bài hát? Sao không bảo nàng nhảy xuống sông chết luôn đi cho rồi!? Vũ Chiêu nghi cũng sửng sốt, những năm qua Tết Trung nguyên tuy có bảo nàng biên đạo múa nhưng bảo nàng cùng một phi tử khác biên soạn múa hát thì là lần đầu. Tiếu công công tuyên đọc xong, thu thánh chỉ, đi về phía trước, vừa cười vừa nói: "Hai vị nương nương, tiếp chỉ đi. Hi vọng hai vị đồng tâm hiệp lực, đừng làm cho hoàng thượng thất vọng. Lần này Tết trung nguyên sẽ có hai sứ giả Phong quốc đặc biệt phái đến, cho nên hoàng thượng cực kì coi trọng. Hai vị nương nương cần phải suy nghĩ cho kĩ, nếu chuẩn bị tốt không chừng sẽ có phần thưởng lớn" Vũ Chiêu nghi hơi ngơ ngác một chút, đưa tay nhận thánh chỉ, cười nhạt: "Tiếu công công nói rất phải, nô tì sẽ dụng tâm bố trí, sẽ không làm mất thể diện hoàng thượng. Tiếu công công có thể trở lại nói hoàng thượng yên tâm" Nghe vậy, Tiếu công công cười hài lòng: "Đã như vậy, nô tài xin cáo lui trước" "Tiếu công công đi thong thả" "Tết Trung ngyên là mười lăm tháng bảy... Còn thời gian một tháng nữa, chắc là kịp rồi" Vũ Chiêu nghi cúi đầu nhỏ giọng nói, một lát sau mới xoay người nói với Bạch Tiểu Du: "Muội muội, không ngờ ngươi có thể biên soạn bài hát? Chẳng trách đêm qua hoàng thượng nghỉ ở chỗ của ngươi" Tuy là Vũ Chiêu nghi cười dịu dàng nhưng trong mắt vẫn có một tia cô đơn. Cũng phải, hôm qua ban ngày hoàng đế vẫn cùng bản thân ''làm'', ban đêm đã đến chỗ phi tử khác ở cùng điện với mình, chuyện như vậy bất cứ phi tử nào gặp phải cũng đều cảm thấy chua xót trong lòng. Bạch Tiểu Du nhìn vẻ mặt Vũ Chiêu nghi, trong nội tâm cũng có chút bồn chồn, haizzz, nàng cùng ngựa đực cái gì cũng không có, vì ngựa đực chết tiệt mà bị người ghi hận thực không đáng. Haizz, tuy không biết hữu dụng hay không nhưng nàng cứ thử xem, cùng lắm thì lúc về bị côn trùng cười nhạo ..... "Ha ha, nương nương nói đùa, hoàng thượng chỉ ở chỗ ta nghe hát thôi, sau đó bất tri bất giác ngủ thôi. Với cả người nhìn ta xem có giống bộ dáng được sủng hạnh sao?" Quyết định xong, Bạch Tiểu Du thập phần bất đắc dĩ nói, xong còn đi một vòng, nhảy vài cái. Dù sao hoàng đế cũng không có khả năng nói tại thời điểm hắn định sủng hạnh phi tử thì chạy đến WC “giải quyết”, cho nên chỉ cần là hợp lí, nàng tùy tiện bịa như thế nào cũng được. Vũ Chiêu nghi nhìn Bạch Tiểu Du nhảy nhót, một chút cũng không giống bản thân sau khi được sủng hạnh đau nhức, không có sức lực mới kinh ngạc mở to đôi mắt, trong nội tâm giật mình đồng thời cũng sáng tỏ rất nhiều, qua hồi lâu thì '' Phì phì'' bật cười: "Ha ha, có thể để hoàng thượng lưu lại chỉ để nghe hát, còn được tấn phong, muội muội, có thể coi là ngươi là người đầu tiên trong cung đấy" "Ách… ha ha, không dám nhận, chỉ là gặp may thôi" Bạch Tiểu Du thấy Vũ Chiêu nghi không còn khúc mắc thì nhẹ nhàng thở ra, may mà Vũ Chiêu nghi đáng yêu, lương thiện hơn phi tử khác, không thì dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch. Cười đủ, cuối cùng Vũ Chiêu nghi mới nhớ ra cái gì đó, thu lại nụ cười, nói nghiêm túc: "Muội muội, việc này ngươi cũng chỉ có thể nói với ta, ra ngoài ngàn vạn lần không được nói mình chưa được sủng hạnh. Trong cung ai cũng tâm tư khó dò, nếu như bị người biết, rất có thể ngươi sẽ là tiêu điểm của mọi sự chỉ trích" "Dạ, muội muội đã biết, sẽ không nói lung tung, tự rước phiền phức vào thân. Hiện tại việc đau đầu nhất là soạn khúc kia kìa..." Hiện tại cả người Bạch Tiểu Du đều run đến lợi hại, trong đầu đều là việc biên khúc. Trời biết nàng chỉ hát những bài có sẵn, sáng tác cái nỗi gì... "Ta còn đang muốn hỏi muội muội định soạn bài hát thế nào? Ta nghĩ là nên chờ ngươi soạn xong khúc mới biên đạo múa, bằng không e là bất đồng" Bạch Tiểu Du cười khan một tiếng, nói: "Ách, vậy cũng được, chỉ là tỷ tỷ đợi ta về suy nghĩ một chút, hiện tại trong đầu ta rất loạn" Nàng có biết soạn ca khúc gì đâu.... Haizzz, xem ra lại chỉ có thể về hỏi côn trùng xem có biện pháp nào không rồi. Haizzz, thời gian này có lẽ phải dựa vào côn trùng mới sống được trong cung... Đành chịu thôi, một mình nàng có thể làm tốt cái gì đây? Vũ Chiêu nghi nghe vậy gật gật đầu: " Ừ, cũng được, muội muội về trước suy nghĩ thật kỹ soạn ca khúc thế nào, ta cũng muốn đi đổi một ít động tác múa" "Tỷ tỷ, vậy muội muội cáo lui trước" Bạch Tiểu Du khom người cáo từ Vũ Chiêu nghi, trực tiếp trở về sườn điện
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]