Editor: Vĩ Nguyên
Bạch Tiểu Du yên lặng dẫn Hương Lăng cùng Tiểu Hân Tử trở về sườn điện, sau đó an an ổn ổn ngủ một giấc.
Về phần lúc nào hoàng đế ngựa đực làm xong với Vũ Chiêu nghi rồi rời đi, hoàn toàn không rõ ràng lắm. Chỉ biết là đợi lúc nàng tỉnh lại lúc tỉnh lại ra cửa, toàn bộ hạ nhân điện Thủy Lộ đều hớn hở, không khí ngập tràn vui sướng. Bởi vì nếu Vũ Chiêu nghi được sủng ái, những tiểu cung nữ và thái giám cũng được thơm lây.
Vũ Chiêu nghi chỉ ở bên trong điện chủ, dù là theo thường lệ Bạch Tiểu Du ăn cơm xong đến thỉnh an, đều không gặp, chắc là bị hoàng đế giày vò.
Sau khi Bạch Tiểu Du ăn xong, trời còn sớm, hiện tại chắc chắn không ngủ được, nghĩ rằng giờ đã là thời gian ăn tối sẽ không gặp phi tử nào, dứt khoát quyết định đi ra ngoài một chút.
Ngay cả Hương Lăng cũng không mang theo, chỉ có một mình Bạch Tiểu Du đi về đường phía đông điện Thủy Lộ tản bộ. Về phần vấn đề lạc đường, dù sao cũng có côn trùng, cùng lắm thì đến lúc đó bị côn trùng khinh bỉ một cái, hiện tại nàng đã không còn cảm giác gì với việc này.
Một đường đi, chỉ thấy phía trước có một mảnh rừng trúc xanh biếc. Nhìn từ xa, chỉ thấy giống như một khối phỉ thúy không tỳ vết, đến gần lại cảm thấy như là đai lưng ngọc màu xanh lá. Một gốc trúc xanh cao ngất, đỉnh thiên lập địa, hình như có một cỗ tích cực vươn lên, khí thế ngoan cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-thinh-thang-cap/137205/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.