Lời này vừa nói ra, Tiêu Dật Phong sững sờ, nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ mặt bình thản như không.
Tiêu Dật Hiên âm thầm đắc ý, khóe môi không khỏi thoáng hiện một tia cười nhạt. Các chúng thần khác mặc dù bất mãn hoàng thượng bao che Hạ Vân Hi, nhưng thấy hắn xử lí như vậy, cũng công bằng nên yên lặng đồng ý!
"Hoàng thượng, Đông cung không thể để trống, kính xin hoàng thượng sớm chọn người thỏa đáng!" Hàn Thượng Thư đề nghị một lần nữa.
"Khanh gia không cần lo lắng, trẫm tự có định đoạt!" Chu Minh đế liếc nhìn mọi người, nghiêm túc tuyên bố: "Từ giờ trở đi, trẫm sẽ không lập hoàng thái tử nữa, về phần người được chọn kế thừa đế vị, trẫm sẽ cân nhắc sau, rồi lập di chiếu nói rõ, bãi triều!"
Nụ cười bên môi Tiêu Dật Hiên cứng đờ, lông mày thanh tú nhíu lại.
————-
Hoa Dương cung
"Con nói cái gì? Hoàng thượng phế truất ngôi thái tử của con?" Hoàng hậu bỗng chốc lên tiếng, nhìn nhi tử ngạc nhiên hoảng hốt hỏi.
Vẻ mặt Hạ Vân Hi cũng khiếp sợ đứng đó, hồi lâu không nói ra lời. Làm sao có thể? Không phải Hoàng thượng biết nàng bị oan sao? Tại sao còn định đoạt như vậy?
Tiêu Dật Phong lại như không có việc gì, lạnh nhạt nói: "Phụ hoàng định đoạt trước mặt mọi người như vậy mới có thể ngăn chặn miệng lưỡi xì xào của người khác."
"Cái gì mà ngăn chặn miệng lưỡi kẻ khác? Chuyện này căn bản không liên quan đến các con? Hoàng thượng hồ đồ rồi sao?" Hoàng hậu càng tức, mắt tóe lửa giận.
"Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-rat-khi-phach-chi-cung-chieu-thai-tu-phi-buong-binh/1617177/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.