Trong bóng tối, Chu Minh Đế ngồi trước bàn, khuỷu tay chống trên bàn, lấy tay che mặt, tinh thần chán nản.
Lúc này tiếng bước chân nhịp nhàng đến gần, cửa ken két một tiếng mở ra, hoàng hậu đứng ngoài cửa nhìn trượng phu hồi lâu, sau đó thở dài.
Cung nữ bên cạnh nhìn hoàng hậu, nàng gật đầu một cái, cung nữ liền đi vào mở dạ minh châu ra, bên trong sáng như ban ngày. Nàng sau đó thức thời lui xuống, cũng cẩn thận đóng cửa phòng.
Hoàng hậu cũng không lên tiếng quấy rầy, chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh hắn.
Một hồi lâu, Chu Minh Đế như đưa đám lẩm bẩm nói: “Không nghĩ tới, người nàng thích là Dật Phong! Trẫm lại mất nàng, mặc dù sớm biết nàng sẽ không thích trẫm, ngày này sớm muộn cũng sẽ tới, nhưng trẫm vẫn cảm thấy khổ sở. . . . . . Rất khổ sở. . . . . .”
Hoàng hậu trầm mặc hồi lâu, khổ sở thở dài: “Hoàng thượng. . . . . . Người ban đầu thích Dịch Ly! Chẳng lẽ không sợ thần thiếp cũng khổ sở sao?”
Hắn ngẩn ra, quay đầu nhìn nàng. “Uyển uyển, nàng. . . . . .” Chẳng lẽ nàng biết chuyện năm đó?
“Không sai, thần thiếp biết rất rõ ràng!” Hiểu ý hắn muốn hỏi, hoàng hậu cũng không muốn giấu giếm nữa.
“Thì ra là. . . . . . Thật là cái gì cũng không thể gạt được nàng!” Chu Minh Đế nhàn nhạt cười khổ.
Hoàng hậu than thở, nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Hoàng thượng, thần thiếp biết người khó quên tình cũ với Dịch Ly, nhưng Vân Hi là Vân Hi, không liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-rat-khi-phach-chi-cung-chieu-thai-tu-phi-buong-binh/1617150/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.