"Ngươi nói đúng, lúc trước không hỏi ra được gì là vì không tìm được điểm mấu chốt, bây giờ đã có rồi, bản cung không tin không tóm được điểm yếu của Cao Hiền phi." Giang Quý phi nói: "Đinh Hương, ngươi gọi thái y phụ trách bắt mạch cho Hồ Tu viện và tất cả cung nhân đến đây, nếu bọn họ vẫn một hỏi ba không biết, vậy để bản cung cho bọn họ trải nghiệm mấy thủ đoạn thẩm vấn trong chốn cung cấm này."
Đinh Hương gật đầu đáp lại.
Hải Đường cũng nói: "Nương nương nói đúng, những người này chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, trước đó là nương nương quá nương tay với bọn họ mới khiến bọn họ không biết điều như vậy, lần này nương nương để bọn chúng nếm trải chút thủ đoạn, bọn họ chắc chắn sẽ khai ra hết thôi."
Thái y và các cung nhân hầu hạ Hồ Tu viện rất nhanh đã bị đưa tới, Giang Quý phi cũng không hỏi từng người một mà nói thẳng luôn: "Các ngươi suy nghĩ thật kỹ lại xem, khoảng tháng 8 năm ngoái sau khi Hồ Tu viện gặp Phong thái y có nói hay nhắc tới chuyện gì không, hoặc là sai các người làm gì đó? Cho dù các ngươi cảm thấy chuyện đó không quan trọng đi nữa cũng phải bẩm báo hết ra cho bản cung."
Đám người đang quỳ không một ai hé miệng, tất cả đều cúi đầu thật thấp, cố gắng làm giảm cảm giác tồn tại của mình.
Mày liễu của Giang Quý phi nhíu chặt, "Làm sao? Bản cung nói các ngươi nghe không hiểu à? Hay là các ngươi thấy bản cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-nang-khong-muon-cung-dau/3541549/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.